Ánh đèn vàng rực rỡ ấm áp chiếu tỏa khắp căn phòng bếp và soi sáng chiếc bàn ăn hình chữ nhật. Ở đó có bốn người đang ngồi quây quần bên nhau, trên mặt bàn những món ăn ngon lành tỏa khói thơm nồng mùi thức ăn…
Một bên bàn là một người phụ nữ đã lớn tuổi, mái tóc bạc trắng thật dày búi cao sau gáy. Khuôn mặt bà trắng trẻo, phúc hậu với đôi mắt to vẫn còn đầy nét tinh anh, ánh mắt hiền hậu, hạnh phúc. Cho dù đã lớn tuổi nhưng chắc chắn khi còn xuân thì, bà phải có một khuôn mặt rất đẹp… Ngồi bên cạnh bà là một chàng trai có khuôn mặt kiên nghị, sáng sủa và có nét đẹp hao hao giống bà. Đôi mắt anh cũng tỏa sáng với đôi mày đen rậm. Mỗi khi nở nụ cười, hàm răng trắng với đôi môi anh không thể mau quên được, nhất là mấy cô gái, có lẽ đêm về khi nhớ tới nụ cười của anh khó mà ngủ được…
Bên kia bàn, một người phụ nữ cũng đã có tuổi nhưng mái tóc vẫn còn đen nhánh, khuôn mặt nàng có lẽ chỉ chưa tới tuổi 50. Cũng mang đầy nét xinh đẹp, lôi cuốn của một đôi mắt to long lanh dưới đôi lông mày đen vòng cung như nhấn thêm cho đôi mắt xinh đẹp. Chiếc mũi thanh tú và đôi môi hồng đầy đặn vẫn còn căng mọng, hồng hào so với tuổi của nàng… Ngồi bên cạnh nàng là một cô gái như một bản sao của chính nàng. Chỉ có điều bản sao này trẻ trung, tươi tỉnh hơn và có phần xinh đẹp hơn…
Người phụ nữ lớn tuổi tóc bạc lên tiếng sau khi bỏ chén xuống bàn:
– Mấy bữa nữa chị phải đi Saigon một thời gian, Hiền ở nhà chăm sóc nhà cửa với thằng Nhiên giùm chị nghe…
Người phụ nữ ngồi đối diện cũng để chén đũa xuống bàn, nhìn người phụ nữ kia:
– Ủa, chị Thủy đi có việc gì?
Bà Thủy thở dài nhưng không có vẻ mệt mỏi:
– Thì con bé Thanh tuần sau là sinh con rồi. Mà cũng lạ, chị em nó như hẹn nhau bắt chị phải ở với hai chị em nó vậy đó… Theo như tụi nó dự tính thì con bé Thanh sinh trước rồi gần ba tháng sau tới con bé Thu cũng sinh…
Chàng trai ngồi bên cạnh chợt lên tiếng:
– Trời trời… hai bà chị con khôn dữ… Hai bà rủ nhau sinh để bắt mẹ xuống đó… thả thằng con trai của mẹ ở nhà chắc đói mà chết quá…
Bà mẹ thò tay cú lên đầu anh, bật cười:
– Thôi đi, ông con… Mẹ không sợ con chết vì đói, tại mẹ Hiền với chị Hạnh sẽ cho con ăn như từ hồi nào tới giờ… Mẹ chỉ sợ con chết vì… ăn ở bầy hầy, làm biếng dọn dẹp thôi à…
Người con gái trẻ ngồi đối diện nhăn nhăn cái mũi xinh:
– Thôi, mẹ Thuỷ khỏi nói… lần nào mẹ đi đâu vài ngày là con với mẹ con phải qua dọn dẹp, giặt giũ cho «ổng»… Thiếu điều tắm cho «ổng» luôn á mẹ… Làm biếng trời sợ…
Chàng trai nhe răng cười:
– Tại… tại chị Hạnh với mẹ Hiền hay qua dọn… em mà cản lại thì sợ… mẹ với chị buồn nên em mới để yên cho hai người làm chớ bộ…
Cô gái trợn mắt, dứ dứ ngón tay trước mặt anh:
– Nhớ nghe Nhiên… bữa nào mẹ Thuỷ mà đi, chị nói mẹ chị khỏi qua đây luôn, coi đứa nào năn nỉ cho biết…
Chàng trai gãi đầu, cười cười:
– Em nói vậy thôi… chớ em biết Hạnh có bao giờ bỏ rơi em đâu… xưa giờ là vậy mà… hì hì…
Hai người mẹ nhìn hai đứa trẻ, mỉm cười lắc đầu…
Rồi bữa cơm cũng xong. Cô gái dọn hết chén đĩa tới bồn rửa. Trong khi cô rửa thì chàng trai cũng lăng xăng lau bàn, rót nước cho hai bà mẹ… Bà Thuỷ nhìn con trai nở nụ cười:
– Chà… bữa nay ông con siêng dữ ha, mà chắc được mấy bữa… mai mốt lấy vợ cho tui nhờ đi…
Nhiên khựng lại, nhìn mẹ:
– Mẹ… con còn nhỏ hít… mới hai mươi mấy mà vợ con gì… Mẹ biểu chị Hạnh kìa… sắp già rồi mà chưa chịu lấy chồng kìa…
Vừa rửa chén xong, Hạnh quay lại trừng Nhiên:
– Ê… đụng chạm gì ngươi… Hả… Ta không thích thì ta chưa lấy chồng, có sao không… Mẹ Thuỷ biểu ngươi lấy vợ thì lo phần ngươi đi… bán cái giỏi lắm…
Nhiên cười khì:
– Thì… khi nào… Hạnh lấy chồng… em mới lấy vợ… vậy đi…
Hai người mẹ lại bật cười với hai cô cậu thanh niên nhộn nhạo này… Nhưng mà, Mỹ Hạnh nghe câu nói giỡn này của Nhiên, trong lòng cô lại chợt có một thoáng không bình tâm…
… Bạn đang đọc truyện Hàng xóm dâm đãng 2 tại nguồn:
Người phụ nữ tên Thuỷ chính là bà Hồng Thuỷ ngày trước…
Từ sau khi bà Ba Nguyên chết đi vì đột quỵ thì bà đã chính thức về ở với ông Ba cho tới cách đây ba năm ông cũng đã qua đời vì bệnh tật. Bà ở vậy cùng đứa con trai chung của hai người là chàng trai tên Nhiên này.
Nhiên vừa học xong đại học và đã đi làm được hơn năm nay. Chàng trai đã 23 tuổi này rất yêu thương mẹ và hai chị gái cùng mẹ khác cha của mình, Hồng Thu và Hồng Thanh. Giờ thì hai chị của anh đã có gia đình riêng và đều sinh sống ở Saigon. Bà Hồng Thuỷ chuẩn bị đến ở với hai đứa con gái để giúp chăm sóc em bé khi hai đứa con gái của bà sinh con.
Người phụ nữ còn lại là cô giáo Hiền ngày xưa…
Trong âm thầm, nàng như là chung một chồng với bà Hồng Thuỷ. Nhưng khác một chỗ là nàng không ở chung nhà và cũng không dám sinh cho ông một đứa con nào. Mỹ Hạnh là đứa con chung của nàng với người chồng trước đã ly dị từ khi bé Hạnh mới lên ba…
Cuộc sống đưa đẩy, thay đổi theo thời gian… Cái xóm nhỏ ngày xưa không còn yên ắng, vắng vẻ như trước mà đã trở nên đông đúc, ồn ào và đông người ở hơn… Thay qua đổi lại, xê dịch chuyển đổi một hồi thì nhà của cô giáo Hiền lại dời sát tới nhà bà Hồng Thuỷ. Cái hàng rào nhỏ ngăn hai căn nhà đã do chính tay Hồng Thuỷ kêu người tới cắt bỏ để sự qua lại giữa hai nhà thuận tiện hơn…
Còn căn nhà bên cạnh nhà Ba Nguyên mà ngày xưa hai mẹ con Minh Phương và Phương Thảo đã từng ở rồi bán đi để đi nước ngoài cuối cùng bà Hồng Thuỷ đã mua lại, sửa sang và cho người ta thuê nguyên căn. Hiện bây giờ do hai cô gái người Mỹ thuê lại để học đại học và nghiên cứu về ngôn ngữ tiếng Việt… Nhưng giờ lại vắng vẻ vì hai cô gái này về nhà, phải gần hai tháng nữa mới qua lại, thỉnh thoảng mẹ con Hiền và Hồng Thủy phải qua mở cửa cho thoáng và lau chùi bụi bặm.
Trước mặt nhà đối diện bên kia con đường nhỏ, là một dãy nhà hai tầng 10 căn hộ cho thuê mà Hồng Thuỷ và Hiền góp chung tiền mua đất và xây lên để cho những người cần thiết thuê ở…
Cái xóm này trở nên có nhiều chuyện, nhiều người hơn từ lúc nào không biết! Nhưng có lẽ từ ngày Mỹ Hạnh và Nhiên lớn lên cùng nhau đã nhìn thấy rồi… Có những cái mà hai người trẻ này không cần nghe thấy nhưng lỡ thấy, lỡ nghe thì cũng chẳng ảnh hưởng gì nhiều vì vốn dĩ cả hai đã được hai bà mẹ dạy cho những điều tốt lành và hiểu biết từ trước đó…
Mỹ Hạnh là cô giáo, cô dạy lại chính ngôi trường ngày trước mà mẹ cô đã từng dạy. Khi cô vừa tốt nghiệp thì Hiền đã đề nghị xin cho con gái vô dạy và đổi lại nàng tự nguyện xin nghỉ hưu trước tuổi. Mỗi khi Mỹ Hạnh khoác lên thân hình cân đối mềm mại bộ áo dài, nhìn cô không khác cô giáo Hiền xinh đẹp, quyến rũ ngày xưa…
… Bạn đang đọc truyện Hàng xóm dâm đãng 2 tại nguồn:
Mỹ Hạnh và Nhiên lớn lên cùng bên nhau. Đã vậy, cái quan hệ tưởng như bình thường mà người bên ngoài lầm tưởng là hai gia đình họ chỉ là hàng xóm thân thiết… Thật ra lại có những mối dây ràng buộc mà chỉ người trong cuộc mới biết.
Trong thâm tâm Mỹ Hạnh, từ khi nào không biết, cô đã mặc nhiên cố định cuộc đời cô sau này sẽ gắn bó với Nhiên, cho dù cô lớn hơn anh ba tuổi… Không phải chỉ vì cô và anh gần gũi, gắn bó với nhau từ nhỏ, mà sâu xa là từ cô… Cô thích Nhiên là vì Nhiên là con của Ba Nguyên. Là hình ảnh người đàn ông của mẹ cô. Là hình ảnh mà từ lúc 14 tuổi đã in đậm trong tiềm thức cô như một vị quân vương đẹp trai, lôi cuốn mà cho dù bao nhiêu ngày tháng qua, cô không thể xóa nhòa được… Riết rồi hình ảnh người đàn ông đó và của Nhiên đã nhập làm một từ lúc nào không biết, để rồi trong trái tim cô, chỉ còn một hình ảnh duy nhất, là Nhiên… Đến giờ, anh vẫn không biết điều này, anh vẫn coi cô như một người chị gái để yêu thương, nhờ vả và tâm sự tình cảm gia đình…
Không phải là Nhiên không biết gì về tình yêu nam nữ hay là chuyện quan hệ tình dục giữa con trai con gái, mà vì anh cũng mang đậm một hình ảnh từ khi còn là cậu trai 13 tuổi… Hình ảnh của một lần bắt gặp ba mình và mẹ Hiền quấn quýt bên nhau… Sau này khi vô đại học, cậu trai cũng đã từng có quan hệ với một bạn nữ sinh viên cùng trường, nhưng hình như cảm xúc không có, nhất là hình ảnh người bạn gái giường chiếu đó không có nét gì của mẹ Hiền nên sau khi ra trường về nhà, mọi chuyện cũng dần quên mất…
Cậu chỉ ước ao được một lần với… mẹ Hiền thôi…
Cả Mỹ Hạnh cũng vậy, không phải cô không biết gì về chuyện nam nữ trong thời buổi hiện đại này, nhưng cô vẫn còn nguyên vẹn là một cô gái cho dù không ít lần cô cũng tự làm mình… sướng khi mà thỉnh thoảng cô nhớ tới những hình ảnh thời trẻ con, khi cô nhìn thấy mẹ và người đàn ông của mẹ ôm ấp bên nhau…
Dù rằng Hiền và ông Ba những lúc đó rất kín đáo và đề phòng tụi trẻ con nhưng làm sao không có lúc sơ xuất… có điều cả Mỹ Hạnh, con gái của Hiền và Nhiên, con trai của ông đều chưa dám đi sâu tìm hiểu và… thực hành theo những gì bọn nhỏ đã nhìn thấy và đã nghe…