Thầy dạy đàn may mắn – Tác giả thichmbhanoiTruyện đã hoàn thành

Phần 1

Sau bao năm vất vả, đến giờ vợ chồng Nga đã có cơ ngơi khá hoành tráng. Ngôi biệt thự nằm ở khu Thảo Điền quận 2, chỉ có bọn đại gia mới dám nghỉ tới. Nhờ thế lực cùng với sự quen biết của bố vợ mà Quang, chồng Nga đã có cơ ngơi như thế này. Cái chức giám đốc chi nhánh ngân hàng đầy lợi thế để dễ kiếm ra tiền đối với vợ chồng Nga.

Đã dọn về hơn hai năm nay, nhưng việc đón đưa con đi học vẫn chưa được thuận lợi như ý. Nhất là chuyện học đàn của con gái. Bé Trang, con gái duy nhất của hai vợ chồng năm nay đã mười một tuổi. Do mải lo kiếm tiền nên vợ chồng chưa định sinh đứa thứ hai. Thời gian trôi đi và giờ khi Nga đã bốn mươi ngoài còn chồng thì hơn vợ năm tuổi. Chuyện sinh đẻ dường như không còn nghĩ đến nữa.

Trước đây Nga vẫn ước ao có thêm một đứa con nữa, nhưng cố mãi vẫn không được. Chồng Thu không phải thuộc loại yếu sinh lý, chuyện sinh hoạt vợ chồng vẫn đều đặn hằng tuần hai nhát, như lời Nga vẫn hay đùa với chồng mỗi khi quan hệ. Thời gian gần đây tuy có thưa dần, nhưng vợ chồng vẫn chưa có dấu hiệu suy giảm cả. Nhu cầu của Nga có cao hơn chồng, nên có thời gian Quang khuyên vợ ở nhà nghỉ ngơi trông nom công.

Sở dĩ có chuyện trên vì Quang lo vợ ra ngoài dễ bị thiên hạ gạ gẫm tán tỉnh, bởi Nga tuy không xinh lắm nhưng được tính tình khá sôi nổi và đặc biệt rất có duyên với đàn ông. Với chiều cao bình thường nhưng Nga sở hữu bộ ngực khá to, đặc biệt bộ mông đi trông rất khêu gợi đàn ông.

Từ khi thành vợ chồng Quang biết vợ mình dâm ngầm, chuyện đòi hỏi xác thịt còn nhiều hơn mình. Một tuần sinh hoạt như thế mà với Nga vẫn như chưa đủ. Nhưng Nga cố kìm nén vì công việc của chồng nên Nga đành chịu ở nhà và không đi làm nữa.

Với tính tình vui vẻ và thích tự do, nên ở nhà chưa tròn một năm Nga đâm chán và đòi chồng kiếm việc cho mình. Được sự giúp đỡ của khách hàng mà giờ đây Nga quản lý một cửa hàng đồ nội thất không xa nhà lắm. Cùng làm việc với Nga là đứa cháu gái của chồng từ ngoài quê đưa vào phụ giúp.

Nhưng sự đời không hoàn hảo như mọi người nghỉ khi nhìn vào căn biệt thự của Nga.

Bé Trang không phải là đứa có năng khiếu nhạc cho lắm, từ lúc nhỏ thấy mọi người cho con đi học đàn thì vợ chồng Nga cũng hùa theo cho con đi học cho vui chứ cả hai vợ chồng chuyện nhạc có nào biết gì. Từ khi dọn về khu biệt thự này, Quang bàn với vợ mua cho con gái cây đàn piano cho con học và cũng làm đẹp cái phòng khách sang trọng của mình.

Nhưng việc học đàn của con bé cũng chả mấy tiến bộ, dầu Nga biết chuyện học ở trường là chính. Đã vài lần tìm người dạy đàn cho con, nhưng Nga vẫn chưa quen tìm được người cả vì bấy lâu nay chỉ đưa con đến trung tâm dạy nhạc để học mà thôi. Bây giờ vợ chồng Nga muốn có thầy cô về tận nhà kèm cho con bé cho tiện đón đưa và chuyện tiền bạc không thành vấn đề với Nga nữa, miễn tìm được người dạy và con bé chịu học là vợ chồng Nga ưng ý rồi.

Cách đây chừng tuần lễ Nga gặp lại chị bạn cũ một thời làm chung chỗ giờ ra riêng làm ăn phất lắm. Cũng nói sơ về bà bạn của Nga tên Tiên hơn Nga ba tuổi thôi, nhưng trông già dặn và lanh lợi hơn Nga nhiều. Qua vài lần đò bây giờ chị Tiên vẫn đơn chiếc, nhưng chị vẫn thích sống thoải mái như thế. Trong buổi cà phê khi Nga nhắc đến chuyện học đàn của con, chị Tiên liền tỏ ra nhiệt tình chỉ giúp tìm người cho Nga.

Cuộc đối thoại như thế này:

– Nghe mày mới nói đang cần người dạy đàn cho con hả?

– Vâng…

– Ừ để tao chỉ mày mối này dạy tốt lắm đó!

Vừa nói chị Tiên mặt như hớn hở rạng ra nhìn Nga cười:

– Mà mày thích tìm thầy hay cô hả?

– Thầy hay cô gì cũng được. Miễn dạy tốt là bao tiền em cũng chịu.

– Mày bây giờ giàu sá gì đến tiền nhỉ?

Chi Tiên nói mỉa cười nhếch miệng nhìn Nga.

– Em sao giàu bằng chị…

– Mày xạo, làm như tao không biết.

– Mà sao chuyện chỉ cho em người dạy đàn được không?

– Ừ quên nữa. Thế thì tao giới thiệu mày thầy dạy đàn cho cháu nhé!

– Vâng cảm ơn chị. Mà khi nào hả chị?

– Con này chưa gì đã vội. Cứ thư thả để tao liên lạc xem có còn hay không?

– Sao vậy chị?

– Vì cậu này dạy đàn hay lắm, đã từng dạy cho con bạn tao học cách đây hơn một năm rồi.

– Chị chỉ cho em đi.

– Không được vì con đó đã đi đoàn tụ bên Úc với gia đình rồi. Để tao liên lạc xem số điện thoại của thầy cho mày gọi thử xem.

– Mà sao chị biết thầy dạy hay?

– Thì con bạn tao nó kể, không những hay mà cò hấp dẫn nữa đó. Mày có tin không?

– Ơ em chưa hiểu ý chị nói.

– Ngoài giỏi chuyện dạy đàn giỏi nữa mà nó còn được con bạn tao dạy lại chuyện kia nữa nghe mới đã làm sao!

Bạn đang đọc truyện Thầy dạy đàn may mắn tại nguồn:

Chị Tiên nói xong cười ha hả rồi nhìn quanh quán cảnh giác ai nghe. Phần Nga đang phân vân và bắt đầu hiểu chuyện kia là chuyện gì rồi. Bởi cái tính đa tình, đa dâm của chị Tiên. Nhìn cái hàng lông mày và tiếng cười lộ là dễ nhận ra thôi.

– Chị kể tiếp đi, em muốn nghe.

– Mày mà cũng muốn nghe à con kia!

– Thật em muốn nghe.

– Như tao đây mới muốn chứ mày thì cần gì nghe nữa.

– Em chỉ hơi tò mò thôi.

– Ngày nào cũng có chồng bên mà tò mò làm gì thêm hư như tao.

– Thì chị bảo ông thầy đó thế nào?

– Tao cũng chưa thấy mặt thầy, nhưng nghe con bạn tao kể lại thầy là trai tân mới thích chứ!

Chị Tiên lại cười sảng khoái nhìn Nga.

– Thế mà từ nãy giờ em tưởng chị biết chứ. Làm người ta hồi hộp ngóng.

– Thế thôi nhé con kia.

– Không phải, chị thử liên lạc được số của thầy đó không để em có dịp gặp thầy xem sao.

– Con này thích rồi hả?

– Vô duyên chị này. Em đang cần thầy dạy đàn cho con.

– Ừ mày đợi để tối nay về tao gọi qua Úc hỏi bạn tao xin số của thầy rồi tao sẽ nhắn tin cho mày nhé!

– Vâng cảm ơn chị trước.

– Khỏi cảm ơn, nhưng bảo đảm với mày theo lời con kia kể thầy dạy rất tiến bộ. Con của bạn tao học thầy đánh đàn rất hay. Tao đã từng đến nhà nó chơi xem con bé chơi giỏi phết.

– Thế hả chị?

– Tiếc mày nói chuyện này trước một năm thì vui biết mấy nhỉ?

Sau buổi cà phê ấy về Nga vẫn phân vân về chuyện thầy dạy đàn mà chị Tiên đã kể. Nga cũng thầm nghỉ và chờ đợi thử xem những gì mà chị Tiên đã kể lập lờ làm Nga càng nghi ngờ, nhất là cáo thói trăng Hoa của chị Tiên giao du với mấy người bạn như thế. Thêm chuyện trai tân nữa làm Nga thêm chút rạo rực lạ lùng.

Hôm sau chị Tiên gọi Nga cho số điện thoại của thầy và nhắn nhủ cuối cùng:

– Thầy mà dạy con mày và mày tiến bộ thì nhớ đến tao đấy nhé!

Vẫn giọng cười nắc nẻ không lẫn vào đâu được của người đàn bà từng trải về tình trường của chị Tiên làm Nga chút xao lòng. Nga khéo léo trả lời lại:

– Vâng, mà chỉ mình con bé nhà em học thôi.

– Rồi mày cũng sẽ thôi, như con bạn của tao đó.

Chị Tiên cười khoái trá trong điện thoại, phần Nga thì càng tò mò về chuyện này:

– Mà ý chị nói chuyện gì hả?

– Thì mày sẽ biết, con kia. Tao đang bận cúp máy hẹn mày cà phê lúc khác nhé!

– Vâng cảm ơn chị.

Hai mẹ con Nga đang ngồi chờ thầy dạy đàn, như đã hẹn thì chiều nay năm giờ thầy sẽ đến nhà. Với Phong, tên thầy dạy đàn cũng không khó quá để tìm đến địa chỉ nhà chị Nga như đã trao đổi sơ hôm qua trên điện thoại. Gần đúng giờ hẹn tiếng chuông cổng kêu và Nga sai con ra xem có đúng thầy dạy không thì mở cổng để vào. Quả nhiên, chỉ chưa đầy năm phút khi Nga còn đang lo cơm chiều thì ngoài cổng tiếng nói chuyện và tiếng khóa cổng được đóng lại. Nga vội nhìn ra thấy con bé đi vào cùng với một thanh niên hơi cao và gầy. Có vẻ đúng như lời mô tả của chị Tiên hôm nọ.

Phong hơi bối rối khi nhìn thấy chị chủ nhà ăn mặc khá mát mẻ và trông còn khá trẻ chứ không như Phong tưởng tượng. Chợt Phong thầm nghỉ phải chăng có giống như chị Đào mà mình đã từng dạy trước đây một năm giờ đã đi định cư không nữa?

Phong hơi rụt rè đôi chút vì sự sang trọng của căn phòng khách với cây piano đen tuyền bóng loáng nằm ngay dưới góc chân cầu thanh cong uốn lượn lên lầu. Phía sau là gian bếp rộng nhìn ra khoảng sân vườn xanh cây cỏ. Bên trái lối đi vào cửa chính là cái hồ bơi nhỏ nằm dưới mái tôn nhựa xanh da trời với hai chiếc ghế gỗ dài trông thật lãng mạn. Với Phong chưa bao giờ được nhìn thấy căn nhà nào đẹp và rộng như vậy.

Sự nhiệt tình vui vẻ của hai mẹ con chị Nga làm Phong có phần thêm ái ngại. Sau phần trao đổi sơ qua về trình độ chơi đàn của bé Trang cùng thỏa thuận giá cả giờ giấc dạy, Chị Nga tiếp tục vào bếp lo cơm chiều, bên ngoài Phong đem ghế ngồi cạnh con bé xem nó đánh đàn thế nào, đồng thời cũng làm quen cho bớt ái ngại thầy trò.

Lúc rảnh chờ thức ăn chín, chị Nga tranh thủ bước ra trò chuyện với Phong cho thoải mái vì Nga nhìn Phong có vẻ thư sinh quá chứ không như mô tả của của chị Tiên.

Trong lúc con bé đang dạo đàn thì hai người hàn huyên nhau cho không khí dễ chịu hơn. Thói quen ăn mặc ở nhà khá thoải mái nên chị Nga vẫn xem Phong như người thân trong gia đình mà quên đi sự bất cẩn của mình, nhưng Nga vẫn tạo sự duyên dáng cuốn hút bằng cái áo con bên trong làm tôn khuôn ngực vốn đã đầy giờ được phơi ra cái khe mà thằng đàn ông nào cũng phải khát thèm nhìn vào. Phong cũng không là ngoại lệ dầu mới chỉ vừa hai mươi thôi nhưng trong lúc trao đổi với chị chủ nhà vẫn thỉnh thoảng nhìn vào cổ áo chị Nga, nơi cái khe vú đầy hấp dẫn như lồ lộ ra phần da thịt trắng ngần mượt mà. Vừa nói chuyện chị Nga cũng để ý thấy Phong cố nén cảm xúc thèm thuồng. Phải chăng đã đúng một phần chị Tiên đã kể cho Nga hay mới đây?

Với tuổi đời từng trải Nga thừa biết ánh mắt ai đang nhìn xoáy vào ngực mình. Nhưng Nga không bận tâm mà để câu chuyện thêm tự nhiên, đôi lúc Nga mới cho tay kéo cổ áo cao lên chút. Qua trao đổi Nga biết được thầy đang là sinh viên nhạc viện thành phố, quê ở Đà Lạt và đang ở trọ với bạn.

Phong vẫn giữ xưng hô cô cháu với Nga như thế cho dễ nói chuyện. Với Nga thì gọi sao cũng được, nhưng ngay buổi đầu Nga có đôi chút cảm tình với thầy về tư cách. Nói chung dưới mắt Nga, Phong trông dễ nhìn và không có điều gì phải e ngại. Còn chuyện linh tinh mà chị Tiên kể thì Nga chả quan tâm gì vì chuyện học đàn của con là quan trọng hơn.

Cái dáng thư sinh hơi cao và gầy với cặp kính cận cùng nước da khá trắng trẻo đã phần nào nhận được cảm tình với Nga ngau buổi đầu gặp nhau. Ngay cả con bé cũng ưa thích thầy hiền nữa.

Nếu con bé đàn hay và tiến bộ thì không những vợ chồng Nga hãnh diện mà bạn bè khách đến nhà cũng phải nể về sự sang trọng của căn biệt thự được tôn lên bởi tiếng đàn của con gái. Nghĩ đến đây Nga đôi chút vui trong lòng.

Buổi đầu khép lại với kết quả vui vẻ vừa ý như Nga mong đợi. Bây giờ chỉ còn là sự nỗ lực chăm chỉ của con gái và sự truyền dạy của thầy nữa mà thôi.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *