Tiếng quạt trần vù vù cũng không thể xoa dịu được cái nóng oi bức của những ngày cuối Tháng 5 ở chốn Sài Gòn hối hả này. Huyền My giơ những ngón tay thon nhỏ trắng muốt che nhanh cái ngáp dài không thể tránh khỏi, tai như ù đi, mắt mờ mờ ươn ướt vì cú ngáp lịch sử xảy ra ba bốn lần nãy giờ. Tay chống cằm, mắt mơ màng nhìn bà cô trên bục giảng đang hăng say đọc nguyên văn những gì được ghi trong sách với giọng đều đều không sai một li một tý mà chẳng cần quan tâm xem bên dưới có ma nào thèm lắng nghe không. Đúng là không thể đòi hỏi sự thú vị nào trong cái môn Triết này!
Ấy vậy mà sức chịu đựng của Huyền My còn khá hơn hai phần ba cái lớp học này ấy chứ. My còn có thể giương đôi mắt huyền mơ màng trong uể oải, cố gắng kháng cự lại giấc ngủ có thể bất chợt ập đến bất cứ lúc nào, trong khi gần như cả lớp đã từ bỏ việc đó. Vài người quay ra rầm rì với nhau, một số thì dán mắt vào điện thoại hý hoáy nhắn tin, chơi game, và đa phần còn lại thì đã đầu hàng giấc ngủ từ khi tiết học bắt đầu chưa quá mười lăm phút, điển hình là người ngồi kế My lúc bấy giờ.
Đưa tay gạt mớ tóc lòa xòa che gần hết khuôn mặt thánh thiện đang chìm vào giấc ngủ của người bên cạnh. My cho phép mình xao lãng bài giảng một chút để ngắm nghía và đánh giá trong tâm trạng vô cùng thích thú. Mái tóc dài suông mượt, đôi mắt hai mí với hàng lông mày cong vút, sóng mũi thẳng tắp, đôi môi đỏ hồng chín mọng, làn da căng mịn láng bóng. Tất cả hài hòa với nhau một cách vô cùng tự nhiên.
Bất cứ lúc nào cũng vậy, nhìn ngắm dung mạo dáng vóc của người này đều khiến lòng My dâng lên những cảm xúc thích thú vô cùng. Giống… giống lắm… Từ gương mặt xinh đẹp, làn da mịn màng, dáng vóc cân đối với vòng một căng tràn, vòng eo thon nhỏ, vòng ba no tròn cùng đôi chân miên man thẳng tắp.
“ Đây ắt hẳng là một mỹ nhân” – My thoáng mỉm cười với ý nghĩ bất chợt đó, thầm cảm ơn các đấng tạo hóa vĩ đại khi khai mở ra một hiện tượng kỳ diệu gọi là sinh đôi.
Phải, người đang say giấc nồng bên cạnh Huyền My là Huyền Ny cô em gái sinh đôi giống My như hai giọt nước, mà lại là hai giọt nước long lanh vô cùng xinh đẹp tựa như hai giọt pha lê.
Huyền Ny vươn tay duỗi dài qua đầu, kéo mình ra khỏi giấc mộng mơ màng khi chuông báo hết tiết học vừa reo vang. Như vẫn còn chưa tỉnh táo, Ny xoay người vặn vẹo thêm hai ba lần nữa, mỗi động tác của Ny hoàn toàn tự nhiên nhưng lại vô tình phô diễn gần hết đường cong phần thắt lưng trở lên của nàng, làm cho một số cặp mắt của đám trai xung quanh bừng tỉnh khỏi cơn mộng mị mà môn học Mác – Lênin mang lại nãy giờ. Giọng ngái ngủ Ny cất tiếng nói với người chị đang quan sát mình một cách trìu mến:
– Đánh một giấc ngon lành quá MyMy ơi, em không hiểu sao chị có thể ngồi như vậy suốt cả tiết học này. Đúng là kinh thiệt, hihi.
– Chị cũng buồn ngủ lắm, nhưng ngủ trong lớp thì cứ thấy kỳ kỳ sao ấy! – Huyền My trả lời, nàng cũng vươn vai, vặn mình những động tác y hệt Huyền Ny.
Bọn con trai ngồi xung quanh lại len lén liếc nhìn khi hai nàng chỉnh trang lại y phục, đứng lên và lướt nhẹ ra khỏi cửa lớp.
– Ra căn tin uống miếng nước rồi đến phòng tập nhé MyMy! – Huyền Ny khoác tay chị mình lôi đi thật nhanh hướng về phía căn tin.
– Cái con bé này chỉ biết ăn với ngủ thôi… à…! – Huyền My trách em đứa em, nhưng không hề phản đối.
Hai nàng lướt qua sân trường, biết bao nhiêu cặp mắt không cưỡng nổi nhìn theo, khi khuất bóng rồi mà mùi hương nước hoa từ hai nàng vẫn còn thoang thoảng đâu đây, khiến bao kẻ tơ tưởng hoài không thể dứt ra.
… Bạn đang đọc truyện Sinh đôi tại nguồn:
Căn tin của trường là một khu đất trống riêng biệt dưới tầng trệt, các bộ bàn ghế bằng nhựa tuy sắp xếp chẳng theo trật tự nào nhưng vì khuôn viên khá rộng nên chẳng tạo cảm giác chật chội khó chịu. Đây là thiên đường của tất cả sinh viên. Lười học ư? Xuống đây ngồi lê lết là hết ngày. Đói bụng ư? Ở đây bán tất tần tật đủ loại đồ ăn, từ ăn nhanh cho đến ăn no. Hẹn hò? Những tán cây rộng đủ rợp bóng cho tâm sự thoải mái dưới ngọn gió hiu hiu. Buồn ngủ? Thôi khỏi nói, trải áo khoác ra ở một góc, gối đầu lên cặp, đánh một giấc mát trời. À, chỉ là không có bia rượu thôi.
– My ơi, ngay đây này…!
Huyền My nghe thấy tiếng gọi mình ngay khi vừa đặt chân đến cổng căn tin, không cần nhìn cô cũng nhận ra tiếng gọi quen thuộc thân thương này.
Kỳ Nam vẫy cao tay để giúp hai cô gái vừa bước vào căn tin dễ dàng xác định vị trí của mình giữa đống bàn ghế lộn xộn lúc nhúc người ngồi này. Bao giờ cũng vậy, anh dường như có thể nhìn thấy Huyền My ngay khi cô vừa xuất hiện đâu đó xung quanh anh, có thể vì do cô quá nổi bật trước đám đông, hoặc là một mối thần giao cách cảm nào đó giữa hai người yêu nhau có được.
Kỳ Nam cũng là người duy nhất trong trường này có thể nhận ra ai là Huyền My, ai là Huyền Ny trong những bộ được phối y hệt nhau. Như chính lúc này đây, anh đẩy hai ly sinh tố được kêu sẵn trên bàn đến trước mặt họ đúng với sở thích của từng người.
“My thích uống cam, còn Ny thì là bơ!”
– Anh Nam lúc nào cũng chu đáo quá! – Huyền Ny vừa nói vừa cười tít mắt, vai huých liên tục vào bà chị đang ngồi cười e lệ kế bên.
– MyMy sướng nhất quả đất rồi còn gì. Bữa nào nhường lại cho em một ngày nhá há há…!
– Cái con quỷ này…!
Huyền My nhéo nhanh vào hông con em láo nháo của mình, mắt hấp háy.
– Không phải em đã có anh chàng công tử Hoàng Phong gì đó rồi à.
– Xì… anh ta chỉ biết banh với bóng thôi, chứ đâu được hào hoa, nho nhã, điềm đạm tinh tế như anh Kỳ Nam nhà mình đâu hen. – Huyền Ny cố tình kéo dài câu nói để trêu chọc Kỳ Nam sau tiếng ối xuýt xoa vì cái nhéo mà bà chị dành cho mình.
Kỳ Nam cười khổ trước sự lanh miệng của cô em người yêu mình. Anh là người không giỏi ăn nói nên lúc nào cũng bó tay với sự trêu chọc của Huyền Ny. Nhìn qua Huyền My cầu cứu thì cũng chỉ nhận được cái nhún vai bất lực của người yêu mình.
Chưa biết đối đáp ra sao, Kỳ Nam bất ngờ nhận một cái vỗ đau điếng từ sau lưng. Vòng tay xoa vùng lưng đang còn tê rần, ngoái nhìn lại anh nhận ra ngay Gia Bảo, tên sinh viên học trên anh một khóa. Hai chị em My, Ny cũng đã thôi trò chuyện, ngước nhìn người mới đến với ánh mắt đôi phần ngạc nhiên pha chút bực bội như của Kỳ Nam.
– Đến giờ rồi còn thảnh thơi hàn huyên tâm sự sao, lẹ lẹ mà còn đến phòng tập ngay chứ! – Hắn vừa xỉa răng, xoa bụng, vừa nói với nụ cười hềnh hệch như chẳng để ý rằng sự vừa xuất hiện của hắn làm cho người khác phiền lòng.
… Bạn đang đọc truyện Sinh đôi tại nguồn:
Gia Bảo mang một vẻ ngoài rất dễ khiến người khác khó chịu. Gương mặt tròn trĩnh khinh khỉnh, tướng đi bệ vệ của người có thân hình mập mạp, đặc biệt là nụ cười nhếch mép với đôi mắt nheo nheo đầy gian ý. Đã vậy điệu bộ lại luôn luôn chọc ghẹo bỡn cợt khiến ai cũng bực dọc nếu vô tình tiếp xúc với gã.
Huyền Ny và chị mình đã vài lần gặp hắn trong sân trường khi hắn gặp Kỳ Nam để trao đổi trò chuyện. Cái cách mà gã dùng ánh mắt quét lấy toàn thân của hai chị em nàng như muốn xuyên thấu qua cả bộ đồ cả hai đang mặc từ những lần đầu đã làm nàng không nguôi ác cảm với gã.
– Nói được rồi làm gì mà vỗ người ta một phát quá mạng vậy cha? – Huyền Ny bực bội vặn họng lại hắn.
– Ấy ấy, chỉ là cú vỗ vai chào hỏi giữa những người đàn ông thôi mà, hề hề! – Vẫn tiếp tục nụ cười khả ố, hắn lướt qua ba người đủ nhanh để không cho Huyền Ny đối đáp lại, nhưng cũng kịp thòng lại một câu:
– Nhanh nhanh mà đến phòng tập liền nhá há há…!