Giới thiệu:
Một gã công tử nhà giàu thể chất nhu nhược, thuần khiết thiện lương, vốn là đối tượng luôn được mọi người bảo vệ, từ sau khi trải qua hai tháng sinh hoạt tại quân doanh, hắn liền bắt đầu trưởng thành lên, chậm rãi xuất hiện những biến chuyển cực lớn. Bất kể nội tâm, tham vọng hay trí tuệ đều vốn không yếu kém như vẻ bề ngoài, lại luôn được che giấu thật kỹ dưới bộ dạng yếu đuối, cũng dần được bộc lộ ra.
Thể chất đặc thù vốn khiến cho hắn yếu ớt từ nhỏ, lại phù hợp với một môn tuyệt đỉnh song tu công pháp, khiến cho cuộc sống của hắn bỗng chốc thay đổi, bước lên vào con đường xưng bá thế gian.
Chiếm được lực lượng vô địch về sau, hắn càng vô pháp vô thiên, trong đô thị vô số kể các loại mỹ nữ, đều thành mục tiêu của hắn.
Từng cái nữ nhân xinh đẹp, trong mắt hắn đều là một đóa hoa vô cùng kiều diễm, hắn muốn đem những bông hoa kiều nộn này đều hái đến bên người, sau đó duỗi ra cánh chim mạnh mẽ của mình, cho các nàng che chắn, không bị lấy một điểm thương tổn…
Lưu ý: Truyện này sắc là chính, hiệp là phụ, có thể nói thẳng là toàn bộ truyện chỉ có sắc là chủ yếu. Mọi người có thể cân nhắc trước khi đọc…
Mội số nhân vật:
+ Diệp Phi: Nhân vật chính, 16 tuổi, thân thể ban đầu vốn cực kỳ yếu ớt, về sau thông qua thiết bị tự chế khai phá thành công não vực của mình, trong nháy mắt có lực lượng vô địch, hơn nữa trên người mang theo một loại công pháp đặc thù vô cùng thần bí, trước mắt chưa rõ công dụng.
+ Liễu Diệc Như: Mẫu thân của nhân vật chính, 36 tuổi, chủ tịch tập đoàn Phi Vân + tập đoàn số một Vọng Hải, bên ngoài uy nghiêm, ở nhà đối với đám trẻ lại vô cùng che chở.
+ Diệp Tư Kỳ: Đại tỷ cùng cha khác mẹ với nhân vật chính, 24 tuổi, tính cách ôn nhu, đối người nhà chiếu cố cẩn thận, cùng Liễu Diệc Như quan hệ cũng vô cùng tốt, trước mắt đang ở tại tập đoàn Phi Vân trợ giúp Liễu Diệc Như.
+ Diệp Tư Dao: Nhị tỷ cùng cha khác mẹ với nhân vật chính, 22 tuổi, bởi vì còn nhỏ gặp chuyện mụ mụ qua đời, tính cách trở nên lạnh như băng, nhưng đối với người nhà lại vô cùng quan tâm giống như nhị tỷ, hiện tại đang mở một nhà võ quán, dạy võ công Liễu gia.
+ Diệp Vân Anh: Tam tỷ cùng cha khác mẹ với nhân vật chính, 20 tuổi, tính cách nóng nảy, nhân vật chính gọi nàng là “đồ giả trai”, sinh viên đại học Vọng Hải…
+ Diệp Vân Khinh: Muội muội song sinh của nhân vật chính, 16 tuổi, hồn nhiên đáng yêu, từ nhỏ cùng nhân vật chính như hình với bóng, cũng là người thứ nhất cùng nhân vật chính có quan hệ mập mờ.
+ Liễu Phượng Nghi: Dì cả của nhân vật chính, 37 tuổi, thị trưởng Vọng Hải, bề ngoài trầm ổn tỉnh táo, nội tâm lại cực kỳ hư không cô quạnh, sau bị nhân vật chính…
+ Liễu Quân Di: Tiểu di (dì nhỏ) của nhân vật chính, 30 tuổi, đại đội trưởng bộ đội đặc chủng quân khu Vọng Hải, hiện tại mang quân hàm đại tá, lại có hy vọng thăng lên cấp tướng trong năm nay, trở thành tướng quân trẻ tuổi nhất Long Đằng quốc, võ công cực cao, chiến đấu dũng mãnh, đối với nhân vật chính cũng cực kỳ yêu thương.
+ Diệp Ngưng Sương: Đại cô của nhân vật chính, 40 tuổi, trước kia bởi vì một ít hiểu lầm mà quan hệ không hòa thuận với tỷ muội Liễu gia, nhưng đối với nhân vật chính lại cực kỳ yêu thương.
+ Diệp Ngưng Tuyết: Nhị cô của nhân vật chính, 36 tuổi, trước kia bởi vì một ít hiểu lầm mà quan hệ không hòa thuận với tỷ muội Liễu gia, nhưng đối với nhân vật chính lại cực kỳ yêu thương.
+ Diệp Ngưng Băng: Tiểu cô của nhân vật chính, 33 tuổi, trước kia bởi vì một ít hiểu lầm mà quan hệ không hòa thuận với tỷ muội Liễu gia, nhưng đối với nhân vật chính lại cực kỳ yêu thương.
+ Lâm Linh: 16 tuổi, vị hôn thê của nhân vật chính, từ nhỏ cùng nhân vật chính lập hôn ước, sau này cực kỳ lãnh đạm với nhân vật chính, mục đích lại là muốn khích lệ nhân vật chính.
+ Ngọc Vô Hà: Chủ nhiệm lớp của nhân vật, 30 tuổi, có quan hệ rất tốt với tiểu di Liễu Quân Di của nhân vật chính, hai người đều là lớn tuổi nhưng chưa lập gia đình, quan hệ có chút… mập mờ.
+ Đường Nhu: Lão sư dạy thể dục mới của nhân vật chính, 23 tuổi, là thế giao với Diệp gia, có điều lần đầu tiên dạy học liền nảy sinh mâu thuẫn với nhân vật chính, chọc tức nhân vật chính, sau này bị nhân vật chính chọc…
+ Tiêu Hàm Nguyệt: Mẫu thân của Lâm Linh, nhạc mẫu tương lai của nhân vật chính, cũng là trợ thủ đắc lực của Liễu Diệc Như…
+ Diệp Lăng Thiên: Thúc thúc của nhân vật chính, người nắm giữ thể lực hắc đạo của Diệp gia, cũng vô cùng yêu thương nhân vật chính, sau này lại không tham gia đến chuyện trong bang…
+ Diệp Vũ: Con nuôi của Diệp Lăng Thiên, bề ngoài thân cận nhưng lại luôn lộ vẻ thâm trầm, hiện giờ tạm thời nắm giữ bang hội của Diệp gia…
Let’s go!!!
Mặt trời nhô lên cao, mặc dù đã tiến vào tháng chín, nhưng thời tiết vẫn còn khá nóng bức, hiện tại mới chỉ hơn chín giờ sáng, nhưng cũng đã nóng đến độ làm cho người ta khó có thể chịu đựng.
Phía trước cổng trường đệ nhất cao trung thành phố Vọng Hải, một chiếc xe điện chậm rãi tiến đến, ngồi trên là một thiếu nữ khoảng chừng mười lăm mười sáu tuổi, dáng vẻ xinh đẹp tới mức khiến cho người khác hít thở không thông, nàng mặc trên người bộ đồng phục của đệ nhất cao trung, loại đồng phục có vẻ đơn giản này được dáng người linh lung hấp dẫn của nàng phụ trợ, nhìn qua còn phải mê người hơn vạn lần so với những trang phục sang trọng, quý phái hàng đầu ngoài kia, hiện tại thiếu nữ đang tươi cười sáng lạn, vui vẻ trò chuyện cùng người ngồi ở phía sau.
Ngồi ở phía sau xe là một thiếu niên cũng mặc đồng phục, người này nếu như không phải trên mình mặc một bộ đồng phục của nam sinh cùng một đầu tóc cắt ngắn, chỉ sợ người khác sẽ cho rằng hắn cũng là nữ sinh, bởi vì gia hỏa này vậy mà lớn lên không hề thua kém so với vị tuyệt sắc thiếu nữ kia, có khác cũng chỉ là trên mặt nhiều hơn vài phần anh khí mà thôi.
– Ca, ngươi nói xem lần này chúng ta có thể bị đổi một vị lão sư khác hay không?
Vào đến cổng trường, thiếu nữ cho xe phóng chậm lại, nghiêng đầu qua hỏi thiếu niên ngồi phía sau.
Thiếu niên suy nghĩ một chút liền nói:
– Ta có nói cũng không có tác dụng gì a, không phải lão sư ở nhất trung đều theo cùng ba năm sao, như thế nào? Còn sợ Ngọc lão sư của ngươi bị đem đổi đi rồi?
Thiếu niên nói xong liền nở nụ cười.
Thiếu nữ nghe được ca ca nói, không khỏi hờn dỗi liếc hắn. Theo lời hắn, Ngọc lão sư đúng là người chủ nhiệm lớp cao nhất của bọn họ, nàng và thiếu nữ cũng vô cùng hợp ý, thậm chí có khi tan học thiếu nữ cũng không về nhà, mà cùng Ngọc lão sư ở chung một chỗ tại ký túc xá của nàng, thiếu niên sau đó liền cười đùa kêu các nàng là đồng tính luyến ái, vì thế hắn cũng không ít lần “được” muội muội đánh đập.
(Chương trình học cao trung {cấp 3 THPT} chia làm: Cao nhất, cao nhị, cao tam tương ứng với các lớp 10, 11,12)
Phát một hồi tiểu tính tình, thiếu nữ đã thấy sắp đến khu lớp học trong trường rồi, liền nói với thiếu niên:
– Ca, ngươi xuống xe trước, ở nơi này đợi ta một hồi, ta đem xe cất kỹ liền quay lại, chúng ta cùng nhau đi vào nha.
Thiếu niên gật đầu, từ trên xe nhảy xuống, chỉ là vừa giương mắt nhìn lại, đã thấy được vài tên học sinh dáng vẻ lưu manh không có ý tốt nhìn mình, không khỏi né tránh qua bên cạnh.
Người thiếu niên này gọi là Diệp Phi, nhũ danh Diệp Mãn Nhân, cho nên có một ngoại hiệu là Dã Man Nhân, muốn nói bối cảnh của hắn là gì, thì tại thành phố Vọng Hải này, chỉ sợ có thể coi như một vị thượng đẳng Thái tử đảng rồi, phụ thân của hắn khi còn sống chính là lão đại thế lực ngầm dưới mặt đất của thành phố Vọng Hải, hiện tại tuy rằng đã mất, nhưng huynh đệ bên dưới đều nhớ rõ ân tình của hắn, đối với người nhà Diệp Phi cũng là cực kỳ khách khí, hơn nữa mẹ của hắn lại là người đứng đầu một cái công ty kinh doanh cực lớn, sở hữu không dưới trăm ức tài sản.
Cái này cũng chưa tính, mấu chốt là hai người dì của hắn, dì cả là thị trưởng thành phố Vọng Hải, mà dì nhỏ thì là đại đội trưởng bộ đội đặc chủng quân khu Vọng Hải, còn có thúc thúc của hắn, sau khi phụ thân hắn mất, thúc thúc cũng được cũng coi là lão đại đương thời của thành phố Vọng Hải, hơn nữa ba vị cô cô của hắn cũng đều là đại nhân vật ở mỗi phương diện khác nhau, tuy rằng có chút không quá thân cận với mẹ của hắn, nhưng đối với chất nhi là hắn lại là hết sức yêu thương đấy.
Bối cảnh của Diệp Phi cũng không phải là chuyện gì bí mật trong trường học, vốn dĩ có được thân phận như vậy, hẳn là không có người nào dám khi dễ hắn đấy. Có điều Diệp Phi cũng không giống với những Thái tử đảng khác, hắn chưa bao giờ hướng người nhà xin giúp đỡ, dù cho có bị khi dễ tới mức hung ác, cũng sẽ đều tự mình chống đỡ đấy, cho nên dần dần những cái học sinh không quá thành thật kia, liền bắt đầu tìm hắn gây phiền phức rồi.
– Ê, Dã Man Nhân(kẻ man rợ), hôm nay tới cũng đủ sớm a! Như thế nào, một kỳ nghỉ hè không thấy mặt, ngươi liền quên mất mấy huynh đệ chúng ta rồi?
Một cái gia hỏa đem đầu tóc nhuộm tím từ trong đám lưu manh đi tới, dùng ngữ điệu âm dương quái khí nói, vừa dứt lời đã cùng đồng bọn đem Diệp Phi vây lại. Một tên học sinh đầu trọc khác cũng tiến đến nói:
– Như thế nào? Lại là muội muội của ngươi mang ngươi tới hả? Ta thấy ngươi thật đúng là vô dụng, ngay cả cái xe cũng không thể tự lái, còn phải để cho muội muội đưa đi. Phí bảo kê hôm nay chuẩn bị xong chưa?
Diệp Phi dường như đã thành thói quen với chuyện như vậy, sắc mặt cũng không có một điểm biến hóa, yên lặng lấy ra một trăm tiền từ trong túi đưa cho tên đầu trọc, thản nhiên nói:
– Các ngươi đi nhanh đi, muội muội của ta vừa đi gửi xe, lập tức liền quay trở lại đấy!
Mấy tên kia vừa rồi cũng chứng kiến Diệp Vân Khinh vừa mới đi vào nhà xe đấy, tiếp nhận tiền, cũng không dám nói gì thêm, vội vàng rời đi, bởi vì muội muội của Diệp Phi, Diệp Vân Khinh, cũng không dễ bắt nạt giống như ca ca của nàng, thậm chí có thể nói là bá chủ nhất trung. Nàng có một thân công phu rất lợi hại, hơn nữa còn rất thích bênh vực kẻ yếu. Trong trường học, những tên côn đồ chưa từng nếm thử qua nắm đấm của nàng còn không có mấy người đâu. Biết rõ về huynh muội bọn họ, nhiều người cũng sẽ hoài nghi, có phải trong lúc mẹ của bọn họ hạ sinh long phượng thai, đã bị nhầm lẫn nhi tử rồi hay không?
Đứng ở rất xa nhìn thấy một đám côn đồ từ bên người ca ca rời đi, Diệp Vân Khinh vội vàng chạy tới, hỏi han:
– Ca ca, bọn họ không tìm ngươi gây phiền toái a?
Diệp Phi cười nói:
– Như thế nào lại vậy? Có ngươi ở đây, cho dù bọn họ có hai lá gan cũng không dám a.
– Hừ, có nhiều hơn nữa bọn chúng cũng không dám!
Diệp Vân Khinh đắc ý hừ một tiếng:
– Chính là, ta vừa nhìn thấy những học sinh xấu xa này, đã muốn đánh cho bọn chúng một trận rồi.
Diệp Phi khẽ cười nói:
– Vẫn là bỏ đi a, quả thật bọn họ cũng rất đáng thương đấy, biến thành như bây giờ, cũng không phải bởi vì gia đình bất hạnh sao, hoặc không cũng là bị những phim ảnh kia ảnh hưởng, quả thật bản chất của bọn họ cũng không quá xấu. Có một lần ta còn chứng kiến gia hỏa đầu trọc kia trợ giúp một người tàn tật đấy. Hơn nữa, bọn họ ở trong trường học khi dễ người khác cũng không có bao nhiêu ác ý, chẳng qua là muốn để cho mọi người chú ý, làm cho người ta coi trọng bọn họ mà thôi.
– Như vậy a.
Diệp Vân Khinh dường như có điều suy nghĩ, khẽ gật đầu:
– Được rồi, sau này ta sẽ ít khi dễ bọn họ là được! Đúng rồi, ca ca, cả kỳ nghỉ ngươi đều rèn luyện ở chỗ tiểu di, ta cũng chưa kịp hỏi ngươi đâu, có hiệu quả gì không?
– Cũng xem như có chút hiệu quả.
Nói đến đây Diệp Phi không nhịn được cười khổ:
– Lực tay của ta tăng lên một ít, hiện tại có thể miễn cưỡng nâng lên tạ ba mươi cân rồi, ta nhớ trước khi đi, ta còn không làm được đấy.
– Ba mươi cân? Mình dùng một tay cũng có thể nhẹ nhàng nâng được. (1 Cân ở TQ bằng khoảng 0, 6 kg)
Diệp Vân Khinh ở trong nội tâm thầm nói, ngoài miệng lại không hề thổ lộ như vậy, nàng biết, đừng xem người ca ca này của mình bộ dạng nhìn qua giống như một người hiền lành, kỳ thật lòng tự trọng rất mạnh đấy, vạn nhất mình nói một câu không tốt, nội tâm hắn sẽ lại rất khổ sở rồi, vì vậy cười nói:
– Không tệ nha, tiếp tục luyện như vậy, ta liền không phải là đối thủ của ngươi rồi.
Diệp Phi từ nhỏ cực kỳ thông minh, nơi nào sẽ không nhìn ra muội muội là nghĩ một đằng nói một nẻo, bất đắc dĩ cười cười, lại bước về phía phòng học trên lầu.
Nhìn qua bóng lưng cao lớn nhưng thể chất lại nhu nhược không chịu nổi của ca ca, trong nội tâm Diệp Vân Khinh tràn ngập cảm giác đồng tình cùng hổ thẹn, ngẫm lại trước kia mình luôn khi dễ hắn, thực hận không thể tự quất mình vài cái.
Hiện giờ nàng có được chuyển biến như vậy, cũng là bởi vì thời điểm nghỉ hè, nghe mụ mụ nói một câu vui đùa kia. Lúc ấy đã lâu không nhìn thấy vị ca ca nhu nhược luôn ở cùng mình từ nhỏ đến lớn này, trong nội tâm có chút nhớ nhung hắn, liền thuận miệng nói muốn đánh cái ca ca này trước mặt mụ mụ, để cho nàng nghe được liền vội đi khuyên bảo, nói rằng thân thể của hắn yếu như vậy, thực ra là do mình sinh ra lấy đi đại bộ phận dinh dưỡng gây nên đấy.
Không thể không nói, tâm tư thiếu nữ vẫn là rất mẫn cảm đấy, mụ mụ nói ra một câu vui đùa này, lại bị Diệp Vân Khinh cho là thật, liền cảm thấy thực có lỗi với ca ca, đồng thời phát thệ phải bảo vệ hắn cả đời, không để cho hắn chịu một điểm ủy khuất.
Thân thể Diệp Phi thật sự là kém đến thái quá, phòng học của bọn họ nằm ở lầu bốn, mấy chục bậc cầu thang trong mắt người thường cũng không tính là gì, nhưng lại trở thành nan đề của hắn, ấy vậy mà ở giữa chừng còn phải nghỉ ngơi một lần, mới miễn cưỡng bò lên tới nơi. Diệp Vân Khinh đi theo phía sau hắn, tâm trạng so với hắn còn muốn sốt ruột hơn, nhưng cũng không tiến lên trợ giúp hắn, bởi vì nàng biết rõ, ca ca nhất định sẽ không để cho mình giúp đấy.