Em Linh cùng lớp – Tác giả FrogManTruyện đã hoàn thành

Phần 1

Nhớ lại cái hồi còn đi học, chẳng hiểu sao tôi học dốt kinh khủng. Có gương mặt thông minh sáng láng hết cỡ luôn, vậy mà khi bà má nghe ai hỏi: Nhìn nó vầy chắc học hành giỏi giang hen? – Bà má lại lảng sang chuyện khác. Khổ nỗi tôi học thì dốt thật, tuy nhiên đó là chuyện của thời trai trẻ thôi – thực ra tôi cũng thông minh chớ bộ, có điều tôi lười học mà thôi. Bằng chứng là sau này chạy được vào đại học, tự dưng tôi lại có hứng thú học hành đàng hoàng, tốt nghiệp loại khá hẳn hoi nha. Mà thôi khoe hàng nhiều quá, đang kể chuyện sex lại chuyển qua chuyện học hành, thiệt tầm bậy hết sức.

Thôi lỡ khoe rồi khoe luôn: Tôi đẹp trai nữa. Nhất nhì cái trường cấp 3 thời tôi mới đặt chân vô luôn. Thời đó tụi nhóc thần tượng 3 cái vụ diễn viên ca sĩ Hongkong lắm, tóc để dài, chuốt gel là bá cháy luôn. Ba má tôi có mình tôi là con trai nên cũng cưng chiều hơn bạn bè. Thời đó mình tôi chạy xe máy xè xè, cho tới khi cô giáo gọi điện về phản ánh tôi mới ít đi hơn một chút. Xem nào: Đẹp trai, học dốt, nhà giàu – đủ tiêu chuẩn của một hot boy thứ thiệt rồi nha.

Nhớ lại cái tuổi 16 – thường trực trong đầu một thằng con trai là thứ gì? Sex, sex và sex. Ai phản đối ra ngoài chơi. Cái tuổi dậy thì với bao nhiêu ham muốn, hễ động chút là con cu ngỏng cao đầu thấy sợ luôn. Đám bạn bè cùng phố, bạn học quậy quậy chút đều hiến dâng đời trai tân cho mấy em cave ngoài đường, riêng tôi thì không có vậy. Tôi hơi thiếu thiện cảm với mấy cái vụ này, ham thì có ham thật có điều tôi thấy nó… không được sạch sẽ cho lắm. Tôi để ý nhiều tới mấy nhỏ bạn học hơn.

Tụi con gái 16 tuổi cũng bắt đầu trưởng thành. Eo ót, ngực ngủng, mông mủng cũng thấy rõ dần dần. Ngặt một nỗi cái lớp học của tôi nhiều cá sấu quá. Nhớ lại cái hồi đầu tiên đặt chân vào lớp tôi choáng váng thiếu chút nữa xỉu luôn tại trận: Trứng cá có, răng hô có, lưng còng còng có… nhìn tưởng lạc vào sở thú không chừng. Ngày đầu tiên bước vào trường cấp 3 là một ngày vô cùng ảm đạm đối với tôi – năm ấy 16 tuổi.

Thiệt tình những ngày đầu đi học đó chẳng khác gì tra tấn: Ngủ gà ngủ gật, vẽ bậy bạ và thở dài ngán ngẩm đọc lá thư tình viết kiểu trẻ con đến từ dăm ba em cá sấu. Tôi vẫn nhớ ngày đó, phương tiện truyền tin chỉ là mẩu giấy xé ra, viết dăm ba chữ lên đó rồi nhờ tụi bạn chuyển cho nhau. Tôi tất nhiên là hotboy trong trường – bởi vậy thư đến nhiều tới nỗi tôi ngán ngẩm không muốn đọc. Tưởng tượng sau ba cái dòng chữ rặt mùi trẻ con là một gương mặt đầy trứng cá mà tôi cũng thấy rùng mình.

Có điều ông trời cũng có mắt. Học được dăm bữa, trường đón một đợt học sinh mới gọi nôm na là đỗ vớt. Đám này thi vô cấp 3 thiếu chút xíu điểm, trường sau khi cân đối học sinh thấy vẫn còn chỗ liền cho nhập học. Trong cái đám đó có một con nhỏ nhìn coi rất khá, ít nhất là khá nhất trong cái lớp toàn cá sấu này. Con nhỏ tên Linh – Phương Linh.

Con nhỏ tên Linh vô lớp cũng tạo ấn tượng mạnh à nha. Quần Jean bó sát, cái áo sơ mi trắng giắt lên trên cái mặt dây lưng to tổ chảng. Giày gót cao, móng tay xanh đỏ nhìn cũng chất chơi dữ dội. Bà giáo viên nhìn cô học trò mới có vẻ không được thiện cảm nhiều cho lắm, vậy nhưng mặt con nhỏ cứ tỉnh bơ. Chất chơi lắm đó nha.

Con nhỏ được phân ngồi ngay trước mặt tôi. Lúc nó xách cái cặp bước qua, thấy con mắt nó nhìn tôi cũng xem chừng ngạc nhiên lắm. Ý chừng nó đang tự hỏi: Ủa sao có người đẹp trai dữ vậy ta? Tôi cũng nhìn nó, nhưng không có nhìn vào mặt. Tôi nhìn vô cái mông căng đét, bự hơn cái người ta thường thấy ở một đứa học sinh mới học lớp 10. Tự dưng muốn vỗ 1 cái thật mạnh ghê!

Con nhỏ hơi mập xíu, nhưng không hề gì. Tôi lại khoái khoái cái kiểu mỡ màng hơn. Hồi nào tới giờ coi phim sex Mỹ nhiều đâm ghiền mấy em có bộ mông vĩ đại. Con nhỏ này bộ mông chưa thể so sánh với mấy nhỏ Mỹ được, nhưng cũng là dạng siêu sao ở cái lớp học này rồi. Tôi thở phào một cái, chí ít đi học cũng phải như vầy chứ!

Niềm vui ngắn chẳng tày gang. Vừa háo hức với việc một em ngon lành cành đào xuất hiện tại lớp mình, tôi mém chút nữa là té ghế khi chuông giải lao vừa reo, một thằng mặt mũi như khỉ đột, bự chà bá xuất hiện ngay cửa. Con nhỏ hớn hở lao ra đứng nói chuyện coi chừng thân mật lắm. Lòng tôi nguội te. Trời đất, thằng cốt đột đó lớn hơn tôi 1 tuổi, học dốt và đánh nhau có hạng trong trường, tuy vậy tôi chả ngán. Cái làm tôi nguội lạnh cái rụp chính là vụ con nhỏ hớn hở chạy ra với nó. Không lẽ con nhỏ bị khiếm thị hay sao mà đi yêu một thằng nhìn ghê gớm vậy trời?

Thằng cốt đột cũng có biết tôi, nhe răng ra cười một cái thấy ghét. Tôi và nó thi thoảng cũng gặp nhau ở cái quán nước ngay cổng trường học, phì phèo hút thuốc. Bình thường tôi cũng không có ác cảm với thằng này lắm, nhưng lúc ấy chỉ khịt mũi một cái rồi ngó lơ qua chỗ khác.

Vài bữa trôi qua, tôi vẫn giữ nguyên cái vẻ mặt lạnh lùng (pha chút chán nản). Thời đó kinh nghiệm tình trường đã có chút xíu nào đâu, vậy cho nên thấy cái đồn có địch là chọn giải pháp ở ngoài nhìn chứ đâu có dám xáp vô. Có điều, cái đám con gái mồm năm miệng mười cứ thỏa sức nhét vào trong đầu tôi cả đám thông tin bá láp về con nhỏ có thể tạm coi là hot girl của lớp: Ba má ly thân, ba đi nước ngoài gì đó, con nhỏ ở với bà. Mới cặp kè với thằng khỉ đột kia ít lâu, trước thằng khỉ đột kia còn quen vài đứa nữa (cái này mấy con nhỏ học cùng trường cấp 2 của nó nói). Tôi lại khịt mũi một cái, trông cái tướng vậy mà cũng dữ dằn quá nha.

Con nhỏ trông ăn chơi nhưng học hành cũng tạm ổn. Ba cái môn tôi dốt đặc thì nó lại giỏi, bởi vậy dù không muốn lắm nhưng đôi lúc tôi cũng coi cọp bài của nó chút xíu. Đi học bị điểm kém về ăn chửi cũng mệt lắm chứ bộ. Tôi làm vì ba má tôi thôi, không phải tại tôi đâu nha.

Coi cọp bài vài lần cũng thành thân thiết, tôi với con nhỏ đó cũng có nói chuyện qua lại tầm xàm vài câu. Có điều cứ bị ám ảnh bởi cái ý nghĩ nó có bồ, tôi cũng hết cả hứng thú.

Ngày nào ra chơi, thằng cốt đột cũng nhe răng chạy xuống chỗ lớp tôi đứng chuyện trò với con nhỏ Phương Linh. Tôi cũng thấy quen, riết rồi cũng mất hứng nên chả thèm để ý. Tự dưng một bữa, thằng cốt đột chạy lên nhìn lơ láo một hồi không thấy nhỏ kia đâu, chạy lại hỏi tôi:

– Nè Long, thấy con nhỏ Linh chạy đâu rồi không?

Tôi khịt mũi một cái:

– Bồ mày mắc mớ gì tao mà hỏi. Chắc nó đi tiểu chứ gì?

Nó nhe răng cười, huých vào vai tôi một cái rồi đưa cho tôi mẩu giấy:

– Lát đưa dùm tao cho nó nha.

Chẳng để tôi nói gì thêm, nó nhét cái mẩu giấy vô tay tôi rồi ba chân bốn cẳng chạy về lớp. Tôi cũng tiện tay đút luôn vô túi. Không hiểu thằng khỉ đột này làm gì mà có vẻ nóng ruột dữ dội luôn, nhìn cái mặt lại có vẻ dâm tà nữa à nha. Tôi mở cái mẩu giấy ra đọc, chưng hửng một lúc. Mảnh giấy ghi có vài chữ xiên xẹo: Lát anh vệ sinh lớp. Ặc ặc, cái vụ vệ sinh lớp này là để trừng phạt mấy đứa quậy phá, hãnh diện gì đâu mà nó phải viết vô giấy đem khoe nhỉ? Thằng này có vẻ khùng khùng thiệt.

Lát con nhỏ về tới, tôi hờ hững đưa nó mẩu giấy, kêu thằng cốt đột kia nhờ chuyển. Con nhỏ mở tờ giấy ra đọc, rồi cái mặt thoáng chốc hơi đo đỏ. Tôi cũng thấy lạ lùng, bộ con nhỏ này cũng… thần kinh nốt hay sao mà thằng khỉ đột kia bị phạt vệ sinh lớp nó cũng thấy vui?

Tôi cũng chẳng quản chuyện bao đồng, nằm xuống lim dim ngủ một giấc. Tiết học sau, ông thầy giáo ít khi chú ý học sinh vắng mặt hay không, tôi tranh thủ chạy xuống nhà xe làm điếu thuốc cho tỉnh ngủ.

Cái nhà xe rộng rãi, có mấy ông của nợ suốt ngày ngồi tán dóc. Tôi với đám mấy người trông xe này cũng khá thân, do tôi hay mời họ hút thuốc, thi thoảng sáng rảnh rang đi ăn sáng gặp tôi cũng trả tiền. Bù lại, tôi đi xe vô trường khỏi vé, lấy xe giờ nào cũng được, chẳng ai hỏi một câu.

Đám nhân viên nhà xe chỉ hơn tụi tôi quãng chừng vài ba tuổi. Ít học hành, lại tụ vạ rảnh rỗi nên suốt ngày ngồi tán dóc. Ba cái chuyện tụi nhân viên nhà xe nói cũng quanh quanh con nhỏ nào trong trường vú bự, con nhỏ nào mông to, tôi nghe riết cũng thấy nhàm. Kiếm một góc khuất khuất ngồi châm điếu thuốc, ngả người lên cái võng tụi nhà xe căng ra để nằm, thiệt thoải mái hết sức.

Trống tan trường vừa điểm, tụi học sinh nhao ra như ong. Tôi thây kệ, cứ nằm đung đưa trên võng cho tụi nó đi về trước. Sách cặp đã có đàn em mang về từ sớm, tôi cũng chẳng cần lo. Tụi học sinh ra lấy xe về ào ào, chỉ một lát sân trường đã vắng tanh. Một gã nhân viên nhà xe đi lại chỗ tôi, cười cười:

– Hôm nay bị phạt ở lại vệ sinh lớp sao cậu hai?

Tôi cũng cười:

– Sức mấy mà mấy bả phạt nổi em.

Hừ, tự dưng lại nhớ tới cái vụ dọn vệ sinh lớp. Con nhỏ với thằng khỉ đột kia không lẽ dọn vệ sinh lớp chung với nhau ta? Tôi bỗng thấy hơi tò mò, biết đâu… biết đâu tụi này tranh thủ lúc vắng người làm gì đó? Tự dưng trong lòng rộn ràng lên một tí, tắt điếu thuốc rồi bước lên cầu thang. Nhất định phải xem tụi này có cái gì bí mật mà lén lút vậy nha.

Lớp học của thằng khỉ đột kia nằm trên tầng 5, đi bộ muốn xuội cả chân. Tôi lò dò lên tới nơi, bỗng chưng hửng. Cả dãy hành lang vắng tanh, lớp của thằng khỉ đột về hết trơn, cửa đóng kín mít, mấy cái cửa sổ bằng sắt cũng đóng chặt luôn. Tôi chán ngán, chặt lưỡi tính quay về thì bỗng nghe thấy một tiếng “ư” rất nhỏ. Tiếng động phát ra từ cái lớp học đang đóng kín mít kia.

Tôi rón rén đi trở lại. Cái cửa sổ sắt cũng có khá lâu, mưa gió nhiều nên rỉ sét chỗ chỗ cả, nhất là tại mấy chỗ vết hàn. Tôi nép vào bên cửa sổ, lựa một cái lỗ vừa đủ nhất ghé mắt vào trong.

Tim tôi bỗng đập thình thịch. Con nhỏ Phương Linh và thằng cốt đột đang ngồi ngay trên cái bàn học giáo viên, thì thầm gì đó. Thằng cốt đột đứng dưới, con nhỏ ngồi trên bàn giáo viên dang tay choàng qua người nó. “Tư thế giống phim Mỹ quá ta” – Tôi tự nhủ. Có điều cả 2 đứa vẫn mặc nguyên quần áo, đang hôn nhau chả biết đất trời là gì nữa.

Lại thấy cái tay thằng cốt đột đang di chuyển, mò mò vào trong áo đồng phục của con nhỏ. Con nhỏ ư lên một tiếng nữa, giằng tay của nó ra. Thằng cốt đột không chịu, tiếp tục thò cái tay xoa xuống mông con nhỏ. Con nhỏ lại giãy nảy lên, nói khe khẽ: Không được đâu anh, mình chỉ hôn nhau thôi.

Thằng khỉ đột coi chừng đang nứng dữ. Thằng này không phải dạng con nhà lành gì mà cũng chơi bời dữ dội, phen này không chừng nó thịt con nhỏ luôn nha. Thấy đôi mắt nó đỏ lên, miệng lẩm nhẩm cái gì đó tôi nghe không rõ rồi đè con nhỏ xuống bàn. Cái môi nó mút chặt lấy môi con nhỏ, nằm đè hẳn lên người, trong cái quần đồng phục thấy một cục lù lù. Nó mặc nguyên quần áo, đè con nhỏ xuống bàn giáo viên mà nhấp nhấp. Tôi vừa nứng, vừa mắc cười dữ dội. Thằng này để nguyên quần áo mà làm tình được, thật là thiên tài trong những thiên tài đó nha.

Con nhỏ có vẻ hốt hoảng. Nó nửa muốn la lên, nửa muốn vẫy vùng bỏ chạy nhưng không dám. Thằng cốt đột thấy con nhỏ vậy càng làm bạo, ghì chặt con nhỏ xuống rồi bắt đầu cởi dần từng nút áo. Con nhỏ mắt đã hoe hoe đỏ, càng giãy giụa mạnh nhưng không dám kêu thành tiếng. Chỉ thấy phựt một cái, nguyên bộ nút ngoài đã bị thằng cốt đột cởi tung, hiện ra cái áo vú màu trắng sữa.

Thằng cốt đột lại kéo mạnh tay một cái, cái áo vú lật lên. Tim tôi đập rộn ràng. Cái đầu ti con nhỏ nhỏ xíu hồng hồng hiện ra, thằng cốt đột cúi cái đầu xuống mút. Mẹ nó, thằng này nó làm tình mà ham hố như đói ăn lâu ngày vậy, mút vú con nhỏ kêu chùn chụt. Con nhỏ lúc này khóc òa lên, giơ tay đập mạnh hết sức vào lưng thằng cốt đột. Nhưng thằng này khỏe như trâu, sức con nhỏ này có ăn nhằm gì. Chỉ thấy nó làm bạo hơn, còn con nhỏ thì thiếu điều muốn hét lên nhưng không đủ can đảm.

Tôi bắt đầu thấy khó xử à nha. Tiếp tục xem hay giải cứu con nhỏ đây? Xem thì công nhận cũng hứng thú ghê, nhưng trong lòng tôi cứ có chút gì bực bội. Dù sao con nhỏ này cũng có lúc tôi hơi thinh thích, giờ lại để thằng khỉ đột kia ăn có vẻ hơi uổng phí. Trong lúc tôi nghĩ ngợi, tay thằng cốt đột đã chuyển dần xuống khóa quần con nhỏ. Con nhỏ la: Anh không buông ra tôi hét lên đó!

Phần thiện lương trong tôi bắt đầu trỗi dậy, lấn át hẳn cái máu dê ở trong người. Nói thiện lương cũng hơi quá, chẳng qua tôi cũng thấy con nhỏ bị thằng kia ăn thiệt uổng hết sức. Dù sao nhìn nó cũng ngon lành, nhất là sau này nó còn tới 3 năm học cùng tôi nữa kia mà. Ngồi cạnh một con nhỏ xinh xinh có điều mất trinh, tôi cũng không có khoái lắm.

Tôi hắng giọng một tiếng thật to. Thằng cốt đột nhảy bắn người lên. Con nhỏ còn hốt hoảng hơn, vội vàng vơ cái áo chụp lên người, mắt mũi tòe loe toàn nước mắt. Tôi cười thầm một tiếng, chuồn lẹ xuống tầng dưới.

Hôm sau đi học, con nhỏ vẻ mặt vẫn tỉnh bơ, có điều tôi nhìn thấy nó lại tỉnh không có nổi. Cứ thấy nó lại tưởng tượng ra cái cảnh áo nịt vú bung ra, cái đầu ti hồng nhỏ xíu. Đôi khi tặc lưỡi tự trách: Sao không để coi nốt cái phần dưới của nó rồi hãy hắng giọng đi, thiệt ngu hết sức. Có điều nếu làm vậy, sau này tôi sẽ tự trách mình nhiều hơn nữa.

Con nhỏ với thằng cốt đột bỏ nhau. Tôi đoán vậy vì mấy bữa nay thằng cốt đột tí toáy ở ngoài suốt mà con nhỏ cứ làm thinh, gọi thế nào cũng không chịu ra. Cũng phải thôi, đã xấu còn làm bộ đầu gấu, gái nào chịu nổi?

Một bữa như thường lệ, tôi nhắm mắt lim dim nằm gục đầu trên bàn ngủ. Chuông giải lao tôi cũng mặc kệ, đối với tôi đến trường học ngày nào chả là giải lao? Bỗng nghe ồn ào hơn thường lệ, tụi này thiệt không có chút ý tứ nào, giờ ra chơi mà cũng làm ồn vậy là sao? Nghe thấy tiếng thằng cốt đột to nhất, oang oang vọng vào tai tôi:

– Em có ra không? Không ra tao vào lôi ra đó!

Vụ này mới à nha. Anh em thì là anh em, mày tao thì là mày tao chứ sao lẫn lộn vậy trời. Tôi ngước cặp mắt ngái ngủ dậy, thấy thằng khỉ đột mắt mũi đỏ gay, đang đứng ngoài cửa sổ. Con nhỏ gục đầu xuống bàn thút thít, nhưng nhất định không có chịu ra. Thằng cốt đột càng gầm gừ tợn:

– Mày dám tránh mặt tao à? Mày tin tao cho mày biết tay không?

Vụ này cũng mới à nha. Hồi nào tới giờ biết thằng này hung hãn côn đồ ra trò, không dè nó còn có chiêu độc đe dọa phụ nữ mới ghê. Quên chưa nói thêm, tôi cũng thuộc dạng “anh lớn” trong lớp nhờ trốn học, cúp cua và đặc biệt là đám “anh xã hội” rất ngầu. Đám này là đàn em của một ông anh họ tôi – dân Hải Phòng chính hiệu – chuyên làm ăn lậu và cho vay nặng lãi. Ông anh kêu ông già tôi bằng chú, tới nhà chơi một dạ hai vâng nhưng ra đường nói có kẻ nghe, đe có kẻ sợ. Hồi tôi còn nhỏ, ổng cưng lắm và cưng đúng theo kiểu dân Bắc – nghĩa là bênh vực em út bằng mọi giá. Hồi ổng mới vào Nam, ông già cưu mang đùm bọc hết nước nên sau này, ổng vừa kính vừa nể ông già. Có đợt đi siết nợ nhà người quen của ông già, ổng cho đàn em đánh người ta quá trời luôn. Ông già nổi cơn lôi đình, phi xe tới tận nơi tát ổng ngay giữa đám đàn em. Ổng im re, trước sau chỉ có mỗi một câu: Cháu có biết đâu. Ông già phi xe về, đám người đứng xem còn xì xầm bàn tán: Ông này chắc giang hồ tiền bối cỡ Năm Cam?

Tôi một phần cũng ỷ vào đám đàn em dữ dằn của ổng, phần vì cũng to con và ít ngại va chạm, nên đi học ở đâu cũng không có ai muốn động chạm. Có điều bản tính tôi cũng lành, từ hồi vô cấp 3 tới giờ không có ai đụng chạm tới mình, tôi cũng hiền khô, nằm ngủ tối ngày. Nhưng cái vụ này xem chừng không được rồi, dù sao đây cũng là lớp của tôi, lãnh địa của tôi chứ bộ?

Tôi vươn vai một cái, châm điếu thuốc nhả một hơi cho ra dáng đàn anh:

– Ê thằng kia, tao đang ngủ mà mày la hét gì vậy?

Thằng cốt đột có vẻ hơi sững lại, rồi hằn học:

– Đéo phải chuyện của mày, xê ra chỗ khác coi!

Tôi nóng mắt à nha. Tôi hỏi chuyện đàng hoàng mà nó văng tục, vậy không được rồi. Tôi xắn tay áo lên chút cho ra dáng con nhà võ, khệnh khạng bước ra ngoài cửa. Đám học sinh bu lại bên ngoài coi như kiểu fan đứng chờ thần tượng. Tôi lấy tay nắm lấy cổ áo nó, gằn giọng:

– Mày nói chuyện với tao kiểu gì vậy?

Chợt thằng cốt đột gạt phắt tay tôi ra, tay kia thoi một cú trời giáng vào trúng đèn pha của tôi. Báo hại cái tay kia đang làm dáng với điếu thuốc, hơn nữa ngái ngủ có muốn tránh cũng đâu có kịp. Chỉ nghe binh một tiếng, hoa lá chim muông bay vòng vòng. Thằng cốt đột có cái tay mạnh thiệt, mặt mũi tôi hoa hết cả lên, nhưng máu điên cũng chảy rần rần. Vừa gầm lên một tiếng tính chụp lại nó thì thấy sau lưng có cái gì mềm oặt đâm vô. Con nhỏ nhào ra từ lúc nào, ôm chặt cứng lấy tôi, miệng la:

– Đừng có đánh nhau nữa!

Đám bảo vệ cũng chạy lên rần rần. Thằng cốt đột bị bảo vệ túm ngay lại, đưa xuống phòng giáo vụ. Tôi cũng bị giáo viên chủ nhiệm kêu xuống, viết bản tường trình. Máu nóng trong người chảy rần rật, tôi xuống tới nơi nhìn thấy thằng cốt đột chỉ muốn cầm cái ấm nước táng một cái thật mạnh vô đầu nó. May kiềm chế được, không coi chừng lại bị táng thêm một cú nữa không chừng.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *