Huệ đang ngồi chải tóc và ngắm nhìn gương mặt rạng rỡ của mình trước gương. Hôm nay là ngày khai giảng, cũng là ngày đầu tiên nàng bước vào lớp 10. Trường nàng quy định đồng phục 1 tuần phải mặc áo dài xen kẽ váy. Đứng trước gương ướm thử chiếc áo dài mà mẹ đã dắt đi may từ hè, trước gương là hình ảnh của 1 thiếu nữ mơn mởn chứ không còn hình ảnh của cô bé e thẹn ngày nào nữa.
Năm nay nàng đã bước qua tuổi 16, một trong những lứa tuổi đẹp nhất của thời con gái cũng là đời học sinh. Thật ra nàng chỉ 15 tuổi thôi vì còn 4 tháng nữa mới đến sinh nhật nàng.
Đang mải mê ngắm mình trong gương thì có tiếng ông Minh – cha nàng ở nhà dưới gọi vọng lên nhắc nàng sửa soạn đi học. Huệ vội vã vào phòng tắm chuẩn bị.
Đứng dưới vòi nước mát lạnh, Huệ nhắm mắt tưởng tượng về ngôi trường mới, về hình ảnh những chàng trai trong hình tượng bạch mã hoàng tử nàng thường xem trên phim, tiểu thuyết và những bộ truyện tranh trên mạng. Nhớ lại hình ảnh chàng trai hôn cô gái đắm đuối rồi hôn nhẹ dần xuống cổ làm nàng thoáng giật mình khi tia nước bắn lên bầu ngực căng tròn.
Lau khô người xong bỏ khăn tắm vào thau đồ dơ, nàng chợt nhớ ra là bộ áo dài bỏ trên giường. Không muốn quấn lại đồ dơ lên người, Huệ khỏa thân bước ra giường lấy đồ.
Cùng lúc đó ông Minh sốt ruột vì sợ con gái trễ giờ đã bước lên lầu 2 nhắc nhở. Vừa tiến tới cửa phòng ông định gõ cửa thì thấy cửa không khóa. Vì tầng 2 có riêng phòng của Huệ nên lúc sáng xuống ăn sáng xong nàng cũng không để ý chốt cửa.
Vừa bước sát đến cửa, ông Minh chưa kịp cất lời gọi con gái thì đã thấy bóng Huệ lướt qua giường ngủ. Trước mặt ông là người con gái dậy thì với cơ thể tuyệt mỹ chứ không còn là đứa con gái ngây thơ ngày nào nữa. Ngắm nhìn thân thể khỏa thân của Huệ, ông chỉ thầm so sánh với vợ mình – bà Trinh. Quả thật Huệ thừa hưởng nét đẹp từ vợ ông. Ông Minh quen vợ khi học chung đại học, lúc đó cơ thể bà cũng đã phát triển đầy đủ rồi. Cơ thể Huệ hiện giờ không thua kém vợ mình lúc đó, nhưng vẫn còn mang dáng dấp của 1 thiếu nữ mới lớn, chưa có được cái đẹp mặn mòi của vợ mình nhưng vài năm nữa, ông tin là Huệ sẽ vượt hẳn mẹ mình.
Cùng lúc đó, Huệ đã mặc xong cái quần lót lưới màu trắng, vì là lưới dạng mỏng nên ông Minh có để thấy chùm lông đen lất phất của con gái qua quần lót. Phía trên là 1 cái áo lót cũng màu trắng tinh khôi như tà áo dài của con gái.
Huệ cài xong nút áo dài nhưng vẫn chưa mặc quần dài vào, nàng xoay mình soi trước gương, khẽ lấy 2 tay nâng ngực lên rồi tinh nghịch hất tung tà áo dài làm lộ rõ cái quần lót và chùm lông đen nhánh trong gương. Cười tinh nghịch nàng với tay lấy cái quần mặc vào.
Lúc này ông Minh chợt bừng tỉnh, nhẹ nhàng đi về phía cầu thang rồi gọi vọng lên cho Huệ:
– Xuống đi con ơi, sắp trễ giờ rồi.
– Dạ con xuống liền.
Vội vã trả lời ông Minh, nàng xách cái cặp và chạy xuống làm vạt áo móc nhẹ vào cạnh giường. Một đường chỉ nhỏ khẽ nứt ra…
Ông Minh đẩy xe máy ra ngoài rồi chờ con gái lên, cố gắng xua tan những hình ảnh khi nãy. Vì hôm nay là ngày khai giảng nên đường xá rất đông, xe cứ nhấp dừng rồi chạy liên tục len lỏi qua những con đường làm Huệ dần dần tuột lên ngồi sát ông, 2 bầu ngực nàng khẽ chạm vào lưng ông. Mọi ngày chở con gái đi ăn, ông Minh vẫn thấy bình thường, tuy nhiên qua chuyện sáng hôm nay làm ông khẽ giật mình. Ông chợt nhớ lại hình ảnh khi xưa lúc quen bà Trinh, 2 người đi trên chiếc xe đạp, bà khẽ dựa vào ông cũng chính là cảm giác này.
Mãi suy nghĩ miên man thì đã đến nơi. Trường mới của Huệ là 1 ngôi trường cấp 3 cổ kính ở quận 3. Nơi tập trung 3 ngôi trường cấp 3 danh tiếng sát liền nhau của Sài Gòn. Huệ bước xuống xe, khá bỡ ngỡ vì mọi thứ còn quá xa lạ thì ông Minh trấn an con gái:
– Vô đi con, ngày đầu vui vẻ nhé.
Vừa bước qua cửa, một gã bảo vệ ngoài 20t nhìn nàng với ánh mắt nham nhở rồi quay lại nói với chú bảo vệ già:
– Năm nay ngon dữ chú, sáng giờ toàn gái đẹp, con bé tóc xoăn buổi sáng tưởng nhất rồi mà con bé này nhìn cũng không kém. Vú con kia chắc bự nhất đám năm nay rồi nhưng mà con bé này nhìn đã thiệt. Vừa có nét thùy mị, vừa có nét dâm đãng, hé hé.
Ông bảo vệ già vỗ đầu nó cái bốp rồi nói:
– Mày lo cái thân mày đó, ăn nói cho cẩn thận, biết trường này toàn con cháu thứ dữ học không. Xớ rớ là khỏi có đường ra nhe con.
– Con biết rồi mà chú, nhìn thôi cũng khó nữa, đúng là ông già cổ hủ. Mà công nhận vú con bé này cũng đã thiệt, con bé hồi sáng chắc 92 – 94 còn con này chắc cũng 84 – 85 gì đó chứ không ít.
– BỐP – Ui da…
Huệ không nghe rõ 2 gã bảo vệ bàn chuyện gì, có điều con mắt gã trẻ chính xác thật. V1 của nàng tới tận 86 cơ, nhưng do nàng mặc áo không có mút bên trong nên gã kia đã trừ sai. Cũng không ai có thể nghĩ 1 cô bé với cặp ngực đầy đặn như vậy nếu không có lớp nâng đỡ của áo lót lại có thể căng tròn như thế.
Vào tới sân chính cũng là đến lúc trường bắt đầu làm lễ khai giảng. Dưới cột cờ, các thầy cô lần lượt giới thiệu hướng dẫn cho các học sinh những ngày đầu bỡ ngỡ đến trường. Mọi thứ trôi qua cũng như những buổi lễ khai giảng trước.
Sau buổi lễ khai giảng, mọi người lần lượt theo cô chủ nhiệm về lớp của mình. Lớp của Huệ trên lầu 1 nên mọi người di chuyển về hướng cầu thang. Do đứng cuối lớp nên nàng cũng ung dung đi theo mọi người mà thôi.
Đang lên đến giữa cầu thang thì đột nhiên có ai đó giẫm vào tà áo dài của nàng. Nàng vấp ngã chúi người đến trước rồi xoay ngược ra sau, 2 chân dang rộng thành chữ M.
Pặc pặc xoẹt xẹt…
Hàng nút bên hông của nàng đã bị bung ra, những đứa bạn đi trước xoay người lại nhìn, có đứa thì cười khúc khích, có đứa thì ngơ ngác cố nhìn lén xuyên qua khe hở của cái áo. Huệ vội lấy tay cài lại hàng nút áo và xoay người lại xem đứa nào vừa dẫm lên áo mình.
Vì đi cuối hàng nên sau lưng nàng chỉ còn 2 đứa con trai. 1 thằng ốm, tóc tai bù xù, cảm nhận ban đầu của nàng chỉ có 1 từ: Xấu. Đứa con lại khá dễ nhìn, nếu không nói là tương đối đẹp trai. Cả 2 đều chăm chăm nhìn về nàng.
Vừa tức, vừa bị quê vì mém lộ hàng trước cả lớp, Huệ định chửi thì đứa tóc tai bù xù vội lên tiếng:
– Xin… xin lỗi.
Tuy nhiên ánh mắt cả 2 vẫn không rời khỏi nàng, mà chính xác là giữa 2 chân nàng. Huệ giật mình nhìn xuống, thì ra là tiếng xoẹt ban nãy là do lúc ngã dang rộng 2 chân ra, cái quần vải đã không chịu nổi rách toạc 1 đường giữa háng nàng. Chưa kể với tư thế ngồi dang rộng 2 chân xoay ngược người lại, cái lỗ toang hoác ấy đã phơi bày toàn bộ phần dưới của nàng cho 2 gã thấy. 2 Đứa con trai nuốt nước miếng cái ực rồi khẽ nhìn chăm chú đám lông lưa thưa xuyên qua lớp quần lưới mỏng giữa 2 chân nàng.
Cũng mai lúc đó đang trên cầu thang khá tối nếu không thì không chỉ đám lông mà toàn bộ những gì thầm kín nhất của nàng đã bị phơi bày ra hết. Vội vã khép chân lại và kéo tà áo dài xuống che, Huệ lúng túng đứng dậy.
Thằng đẹp trai vội chạy đến đỡ Huệ lên rồi hoi:
– Bạn có sao không?
– Không cần!
Huệ đáp gọn lỏn rồi đi nhanh lên lớp, trong lòng vừa lo lắng vừa xấu hổ xen lẫn bực tức vì chuyện.
Vừa xảy ra.
Ngồi trong lớp nàng cẩn thận để vạt áo che chắn giữa 2 chân để không lộ ra. Lâu lâu vẫn có vài đứa con trai vẫn lén nhìn sang nàng cố soi mói coi có cái nút nào bung ra nữa không. Huệ khá bực bội nhưng vẫn cảm thấy có gì đó thích thú khi biết có cảm giác có người khác để ý mình. Nghĩ lại chuyện ở chân cầu thang, dang chân cho 2 người lạ nhìn vào, đột nhiên phía dưới hạ thể có cảm giác hơi nhói. Nàng kẹp chân lại và cảm thấy có 1 ít nước rỉ ra.
Tuy nhiên Huệ vẫn thấp thỏm trong lòng vì sợ mọi người sẽ biết chuyện khi sáng ngay cầu thang nhưng cuối cùng thở phào nhẹ nhõm vì 2 đứa kia không kể cho ai khác.
Đến chiều về, bà Trinh ghé đón Huệ rồi chở nàng đi ăn uống nhưng nàng nhất quyết đòi về vì muốn thay bộ áo dài ra. Bà Trinh đành chiều lòng chở con gái về. Trên đường về, trong đầu nàng vẫn loanh quanh hình ảnh lúc sáng ở chân cầu thang.
Vừa về đến trước cửa nhà, do mặc áo dài nên ngồi 2 bên. Tà áo lại dài nên theo thói quen nàng vén tà áo lên rồi bước ngang xuống xe. Trước nhà nàng là 1 quán bún, khi nàng vừa bước xuống thì 1 gã đang uống ly nước sặc phun thẳng ra tô bún của thằng bạn, chưa kể sát cột điện 1 ông xe ôm cũng đang nhìn giữa 2 háng nàng rồi nuốt nước miếng cái ực.
Do nàng bước xuống ngay hướng ánh nắng chiếu vào cho nên chùm lông đen láy hiện rõ trên cái quần lưới trắng, chưa kể 1 vệt nước óng ánh dưới đáy quần từ lúc trong lớp còn đọng lại.
Huệ chợt phát giác ra sai lầm của mình, chạy thẳng lên lầu thở hổn hển. Cởi phăng bộ đồ chạy vào phòng tắm, đưa tay xuống dưới nàng thấy rõ 1 vệt nước dài chảy thấm xuống đùi nàng.
Nhớ lại nụ cười nham nhở của 2 gã ăn bún lúc nãy, của ông xe ôm rồi tưởng tượng lại hình ảnh ở trường, chân nàng run lên, 2 mép phía dưới lại nhói lên. Huệ vội vã lấy vòi nước xịt rửa phía dưới. Nhưng lần này cảm giác của dòng nước lại càng tăng áp lực vào xúc cảm của nàng. Cố gắng xóa bỏ hình ảnh đó lại làm nàng nhớ rõ, hạ thể của nàng lại co bóp chặt hơn nữa, càng lúc càng tăng dần.
Đến lúc cuối Huệ căng ưỡn người ra cho dòng nước xịt thẳng vào rồi khẽ rên lên. Tay nàng buông thõng, chân nàng run nhè nhẹ. Lần đầu tiên nàng biết đến cảm giác cực khoái. Cảm giác sẽ thay đổi hoàn toàn con người nàng.