Tôi tựa người vào lan can và uống một ngụm bia, nhìn ra bãi biển. Đây là một bãi biển đẹp, khung cảnh hữu tình. Tôi nghe tiếng “dô” vang lên khi có mấy người đang ngồi nhậu gần đó.
Tôi nhấc chai bia Heineken lên uống cạn, bỏ cái chai xuống sàn nhà và đưa mắt ngắm nhìn những người đi tắm biển ở ngoài kia. Những ngày này có lẽ tôi không phải là có tâm trạng tốt nhất, nhưng vẫn là một chàng trai 21 tuổi khỏe mạnh và yêu đời, thích thú ngắm nhìn mấy cô gái mặc đồ tắm trên bãi biển.
Tôi nhìn chằm chằm vào những đôi chân dài và cặp mông đẹp khi họ đi xuống bãi biển. Thở dài, tôi gấp cánh tay lên lan can và hướng mắt nhìn cảnh mặt trời mọc. Nếu là lúc khác thì tôi đã cởi đồ rồi nhảy xuống biển để tắm liền, nhưng vừa rồi tôi mới chia tay bạn gái nên cảm thấy không hứng thú để tắm biển cho lắm.
Nhưng điều làm tôi buồn bã hơn mọi khi không phải là vì tôi mất người yêu, mà là vì căn bệnh ung thư của ba tôi. Dù đã được hóa trị và xạ trị, nhưng bệnh tình của ba tôi không được khả quan hơn. Ba tôi đã bỏ việc làm sáu tháng trước, và đã giảm cân một cách đều đặn. Tôi nghĩ là sẽ không đi biển trong năm nay, nhưng ba đã yêu cầu phải đi ra khu nghỉ dưỡng này để vui chơi. Ba nói rằng những kỷ niệm đẹp nhất của gia đình tôi đã xảy ra ở nơi này và muốn được nhìn thấy nó một lần sau cuối.
Mắt tôi đẫm lệ với ý nghĩ đó. Ba tôi nói rằng chuyện này là quan trọng đối với mình. Dù ba là một người sắp chết, nhưng dường như tinh thần của ba còn tốt hơn cả hai mẹ con tôi. Gạt nước mắt, tôi suy nghĩ đã hàng ngàn lần từ khi ba được chẩn đoán mắc bệnh ung thư. Điều này thật quá bất công.
Tôi biết rằng nói vậy nghe có vẻ non nớt vì cuộc sống vốn đã nhiều bất công, nhưng tôi vừa mới bước qua tuổi 21 và sẽ sớm trở thành một kẻ mồ côi cha. Cảm ơn trời vì tôi còn có mẹ, nếu hai chúng tôi không gần gũi nhau thì tôi không biết chúng tôi làm thế nào để đương đầu với thảm cảnh này.
“Bộ mất bạn gái làm con không vui sao?”
Tôi ngẩng đầu lên khi nghe tiếng ba nói từ phía sau. Nghe tiếng ba bước đi về phía tôi, nhưng tôi không quay lại. Bất chợt đưa tay lên mặt, tôi nhanh chóng lau sạch đôi mắt ẩm ướt của mình.
“Tụi con không hợp nhau ba à” Tôi trả lời nhẹ nhàng, bảo đảm cho giọng nói của mình nghe có vẻ ổn.
“Con nên có bạn gái ngồi vào lòng mình trong lúc này” Ba cười.
Tiếng cười trở thành tiếng ho khan và tôi nhắm mắt lại như thể tìm cách nào đó để chấm dứt âm thanh đó đi. May mắn thay, nó cũng chấm dứt và một lát sau ba tựa tay vào lan can bên cạnh tôi.
“Dạ, con nghĩ là sẽ tốt hơn nếu có bạn gái ở đây” Tôi gật đầu khi quay sang nhìn ba.
“Ba nghĩ thời điểm tốt nhất là vào buổi sáng” Ba đưa tay lên vỗ vào tay tôi.
Ánh mắt tôi hướng nhìn nơi xa xăm, vì tôi đang cố nhìn lại hình ảnh trước đây của ba. Mới ngày nào ba tôi còn khỏe mạnh và nặng ký hơn cả tôi, nhưng giờ thì cơ thể của ba gầy còm, da dẻ xanh xao. Bệnh tật và những phương cách điều trị đã ảnh hưởng nhiều đến ba. Mái tóc của ba mỏng đến mức có thể nhìn thấy da đầu, dưới đôi mắt ba có những quầng thâm. Mắt ba trước đây cũng sáng rực như mắt tôi, nhưng giờ đã tối lại và có những đường viền đỏ, như thể đã bị chảy máu trong.
“Trước đây khi con còn nhỏ, ba trông rất là phong độ đó” Ba thở dài và tâm sự với tôi.
“Ba đã làm tốt mọi việc mà” Tôi gật đầu.
“Nói cho con biết” Ba chỉ tay ra phía bãi biển. “Có nhiều thứ để nhìn hơn là mặt trời, đúng không nào?” Rồi ba thấp giọng. “Lại còn có mấy cô gái xinh đẹp ở đây nữa”
“Đúng đó ba” Tôi đồng ý khi nhìn vào một vài người phụ nữ đang đi dạo xung quanh.
“Chết tiệt chưa, nhìn kìa” Ba chỉ tay. “Đáng để nhìn không?”
Tôi dõi theo ngón tay ba để nhìn một người phụ nữ mặc đồ tắm màu đen, đang lấy khăn tắm. Bà ta đang gấp mền, mông đít đung đưa thật là dễ thương.
“Con nghĩ sao về cặp mông đó?” Ba hỏi tôi.
“Đẹp đó ba” Tôi trả lời.
“Mặt bả cũng dễ coi, nhìn đi”
Người đàn bà đó đứng dậy và rủ tóc xuống. Đôi chân của bà ta khá dài và tôi thấy mình bỗng háo hức chờ bà ta quay người lại.
“Không biết phần trên ra sao nhỉ” Tôi nói.
“Hơi nhỏ, nhưng sống động” Ba cười.
“Làm sao mà ba biết…”
Tôi chợt ngưng nói khi bà ta quay lại. Trời ạ! Đó là mẹ tôi! Tôi nhìn sang ba và trợn mắt nhìn ba.
“Ba, ba biết bả là mẹ con mà, đúng không?”
“Tất nhiên, dù sao thì ăn ở từng ấy năm, ba biết rõ cặp mông đó dù ở bất cứ đâu”
“Ba đang uống đúng thuốc rồi hay sao vậy?” Tôi hỏi, bực mình vì ba đã làm cho tôi nhìn ngắm trúng ngay mẹ mình.
“Không phải lúc này, tại sao con hỏi vậy?”
“Vì… con…”
“Ồ, thôi mà Tuấn, bả có cặp mông đẹp mà, có đúng không?”
“Con không nghĩ đến điều đó. Bả là mẹ con mà”
“Bả vẫn là một người phụ nữ xinh đẹp, và…”
“Bả là mẹ con!” Tôi gắt gỏng, nhấn mạnh hơn ý tôi muốn nói.
“Giận ba à?” Ba lắc đầu. “Nhìn đi, ba chỉ giỡn với con chút thôi mà”
Ngừng một chút, ba lại hỏi tôi:
“Trước khi con biết đó là mẹ con thì con có suy nghĩ gì?”
“Thôi mà ba”
Ba đảo mắt nhìn tôi và nói:
“Nếu cặp mông đó là của một người đàn bà nào khác chứ không phải là của mẹ con, thì con nghĩ gì? Nói thiệt cho ba nghe đi”
Tôi thở dài và đáp lời ba:
“Mẹ con là một người phụ nữ xinh đẹp mà ba. Có phải đó là những gì ba muốn nghe không hả?”
“Không hoàn toàn là như vậy” Ba cười toe toét. “Mông đít của bả có hấp dẫn hay không?”
“Trời ạ” Tôi kêu lên. “Có, mẹ có cặp mông rất hấp dẫn”
“Chắc mấy thằng đó cũng nghĩ như vậy” Ba cười nói.
Tôi nhìn lại thì thấy mẹ đang đi và có vài chàng trai trẻ trạc tuổi tôi đang ở xung quanh, tất cả đều quay đầu ngắm nhìn mẹ bước đi. Tôi nghe có một người trong số chúng huýt sáo. Mẹ quay lại nhìn họ rồi lặng lẽ đi tiếp.
“Mẹ con là một người phụ nữ đẹp tuyệt vời” Ba nói nhẹ nhàng. “Xinh đẹp và duyên dáng” Rồi nhìn sang tôi, ba nói tiếp. “Đó là thứ tốt nhất về mẹ con, hầu hết phụ nữ thoạt trông thì hấp dẫn nhưng không có duyên như mẹ con đâu”
“Có lẽ con sẽ gặp may và tìm được một cô gái giống như mẹ” Tôi nói một cách nghiêm túc.
“Con nói đúng đó Tuấn” Ba đặt tay lên vai tôi. “Cảm ơn con đã không xuống đó giống như mấy thằng nhóc kia”
“Có gì đâu ba” Tôi choàng tay ôm ba, cố không để ý thân hình xương xẩu của ba. “Chúng ta ở đây như một gia đình, con đã gặp rất nhiều cô gái từ hồi còn học năm cuối cấp rồi”
“Ba trân trọng điều đó” Ba nói nhỏ nhẹ. “Thật là khó khăn đó Tuấn à, vì một phần trong người ba muốn nói rằng, những chàng trai trẻ đẹp như con thì nên xuống dưới biển để ăn nhậu và gái gú” Ba cười toe toét.
“Con thích như vầy mà ba” Tôi nhún vai.
“Không hẳn, vì một nửa còn lại của ba, muốn ích kỷ và muốn cả ba người trong gia đình mình phải vui chơi cùng nhau trong tuần này. Đây là lần cuối cùng ở đây, ít nhất là cho cả ba người”
“Không phải vậy đâu ba” Tôi nói, cố gắng làm cho giọng nói thật tự tin.
“Làm ơn đừng đùa nữa” Ba cười buồn với tôi. “Ba sẽ không còn có mặt ở đây trong năm tới, nhưng điều đó không có nghĩa là ba sẽ không thích thú ở đây ngay lúc này”
“Dù gì thì con…”
“Chưa có khi nào tốt hơn hiện tại!” Ba kêu lên, rồi hét to. “Ê, gợi cảm lắm!”
Tôi nhìn xuống thì thấy mẹ đã đến trước nhà. Tôi nheo mắt lại để nhìn kỹ và nhận ra bộ đồ tắm bikini của mẹ, nó thật sự “thiếu vải” như thế nào. Hai bên người mẹ chỉ là dây buộc quanh hông và không có nhiều vải ở giữa hai chân mẹ. Phần trên ngực thật là mỏng manh, hai miếng vải hình chén che hai vú của mẹ được cắt góc và phơi bày toàn bộ bên trong, đến gần tới núm vú.
Khi mẹ cười và vẫy tay chào ba, tôi phải thừa nhận là mẹ rất hấp dẫn. Mẹ đến phòng tập thể dục vài lần mỗi tuần. Đôi chân dài của mẹ có hình dáng sắc sảo. Bụng mẹ phẳng, eo thon, mông mẹ phồng to ra đủ để tạo nên một hình dạng nữ tính tuyệt đẹp.
Mặt mẹ đẹp không thua kém hình dáng của mình. Mái tóc đen dài và mượt mà dưới ánh nắng mặt trời, đôi mắt bồ câu to tròn của mẹ đủ để làm tan chảy bất cứ ai. Mẹ có một nụ cười dễ thương, kiểu cười làm cho bạn phải cười lại. Đôi môi dày của mẹ trông thật khiêu gợi.
Khi mẹ đi tới chỗ hai cha con tôi, tôi thấy mình đang nhìn vào ngực mẹ, nó đang sáng bóng từ kem dưỡng da chống nắng. Tôi thầm khen ba đã thực sự biết chọn vợ.
Tôi lắc đầu khi nhận ra mình đang dò xét cơ thể mẹ. Chết rồi, ba đang thấy tôi nhìn ngắm mẹ. Ý nghĩ của tôi sau đó chuyển sang những gì sẽ xảy ra khi ba mất. Tôi đã đóng học phí cho năm cuối và bảo hiểm của ba không chỉ trả xong tiền nhà mà còn một số tương đối nhiều ở trong ngân hàng. Mẹ tôi thì đang là một cô giáo dạy tiếng Anh ở một trường trung học, và tôi dự định sẽ sống với mẹ trong ít nhất là vài năm nữa.
Về mặt tài chính thì chúng tôi đã được lo lắng chu toàn, nên tôi không lo lắng khi cặp bồ vào lúc này. Cô bạn gái vừa chia tay, tôi với nàng đã hẹn hò nhau trong hai năm, nhưng mọi chuyện đã kết thúc khi tôi nghi ngờ cô nàng đã phản bội tôi. Tôi cảm thấy đau buồn. Nhưng sau đó nghĩ lại thì thấy tôi còn có một cuộc sống ở phía trước và có vô số cô gái khác để vui vẻ mà. Hy vọng rằng tôi cũng được như ba và có được một người yêu thực sự giống như mẹ.
Đây là điều mà tôi phải quan tâm. Vì hoàn cảnh gia đình, mẹ tôi thuộc loại người bị thiếu thốn tình cảm. Mặc dù có vẻ bề ngoài là thế, nhưng dường như mẹ có vẻ lo lắng với những người xung quanh, đặc biệt là đàn ông. Mẹ luôn luôn cần được xác nhận rằng hai cha con tôi đều yêu thương mẹ.
Mẹ rất yêu thương tôi và thường hay quanh quẩn với ba suốt, hai người say mê nhau cứ như là một cặp đôi mới cưới. Tôi thấy lo lắng về loại đàn ông mà mẹ sẽ gặp sau này. Mẹ tôi tuy đã 41 tuổi, nhưng bà rất đẹp mà lại sống một mình thì không ai nỡ mong muốn như vậy. Tôi biết ba muốn rằng mẹ phải được hạnh phúc với một ai đó. Thật không may, mẹ là loại người không dễ nắm bắt cơ hội và…
“Hê Tuấn, con vẫn ở bên ba đó chứ?” Ba lên tiếng hỏi tôi.
“Dạ, tất nhiên rồi” tôi trả lời, thoát ra khỏi lớp sương mù trong tâm trí.
“Dạ hả? Con vừa nhìn chằm chằm vào mẹ mình phải không?”
“Đâu có ba!”
Tôi kêu lên, nhưng khi ba mỉm cười với tôi, tôi cảm thấy mình đỏ mặt vì mắc cỡ.
“Này, không sao đâu Tuấn à” Ba vỗ vai tôi. “Tốt hơn nhiều so với con tưởng”
“Có nghĩa là sao hở ba?” Tôi hỏi.
“Cái gì?” Ba trông có vẻ bối rối.
Tôi chùng lòng lại, điều này còn xảy ra rất nhiều về sau này. Không có gì nghiêm trọng, nhưng ba như bị mất trí trong vài phút.
“Ba vừa nói là…”
“Không sao, chỉ là ba hơi có suy nghĩ lộn xộn trong đầu” Ba thở dài và quay sang đối mặt với tôi, nghiêng khuỷu tay lên lan can. “Tuấn à, một phần lý do ba đưa chúng ta tới đây trong lần cuối, là ba cần nói với con một chuyện”
“Ba cứ nói” Tôi gật đầu.
“Chưa đâu, mà ba nói trước cho con biết là nó rất quan trọng. Nhưng trước khi nói điều đó thì con phải hứa với ba”
“Bất cứ điều gì ba muốn, ba à” Tôi đặt tay lên vai ba. “Ba biết mà, con sẽ làm bất kỳ điều gì cho ba”
“Vậy còn mẹ con?”
“Tất nhiên là con cũng làm bất cứ thứ gì cho mẹ!” Tôi nói với ba. “Con biết ba đang lo lắng, nhưng cố làm như bình thản. Ba yên tâm, chắc chắn là con ở quanh đây và cố gắng chăm sóc cho mẹ”
Ba gục đầu xuống và tôi thấy mắt ba ướt át.
“Cảm ơn con” Ba nói nhỏ nhẹ. “Ba biết là con sẽ nói như thế vì con là đứa con ngoan hiếu thảo của ba mẹ. Dù con còn trẻ nhưng ba cần con phải nhớ tới lời hứa đó”
“Dạ, con nhớ”
Dù tôi không biết chắc ba có ý gì, nhưng có thể thấy là ba đang buồn và không muốn chơi đùa nữa.
“Chúng ta sẽ nói chuyện vào ngày mai, nhưng trong thời gian này ba cần con ủng hộ trong đêm nay”
“Ba muốn con làm cho mình được quý hiếm à?” Tôi cười.
Ba nhìn tôi với vẻ kỳ lạ rồi bỗng nở một nụ cười.
“Không, nhưng đêm nay mẹ con trông thật là xinh đẹp nên ba không thể đi lang thang ra khỏi phòng vào lúc nữa đêm”
“Ba mẹ có một phòng riêng mà”
“Đó là niềm vui khi chúng ta đang thuê một ngôi nhà ở bãi biển” Ba cười.
“Dạ, đúng vậy”
“Thôi, giờ ba nói nghiêm túc nè, ba cần con làm chính xác những gì ba nói cho con nghe”
Nụ cười biến mất trên khuôn mặt ba. Tôi gật đầu. Ba ngừng lại và trông như thể đang cố suy nghĩ đến điều định nói, sau đó ba chỉ vào cánh cửa nhỏ phía sau chúng tôi.
“Con biết cái phòng nhỏ ở chỗ đó không?”
“Dạ, con thường núp ở đó suốt thời gian chúng ta chơi trốn tìm”
“Đúng, con thật là thông minh” Ba nói và cười khi tôi mở to mắt.
“Vậy thì ý ba là gì?” Tôi hỏi.
“Ba muốn con hãy ở trong đó lúc 11 giờ rưỡi tối nay, và chờ đợi”
“Ở trỏng không có ánh sáng” Tôi chỉ ra.
“Ba biết, con sẽ không cần nó” Ba ngừng lại rồi tiếp tục nhẹ nhàng. “Tuấn à, nghe có vẻ kỳ quặc, nhưng ba muốn con vô trong đó chờ đợi và… xem”
“Con xem cái gì?”
Tôi bối rối, tự hỏi liệu những loại thuốc mà ba đang được điều trị có làm cho ba bị mất trí hay không.
“Rồi con sẽ thấy, nhưng ở đây là nơi con phải hứa với ba”
“Về cái gì?”
“Hứa rằng dù là con nhìn thấy cái gì, thì con vẫn cứ nhìn. Con không được nhìn ra chỗ khác hoặc nhắm mắt lại, con phải xem”
“Tại sao con lại có cảm giác đây là một trò đùa nhỉ?”
“Không đùa giỡn đâu Tuấn à, ba muốn con hứa với ba đó” Ba nói và chỉ vào tôi.
“Dạ, con hứa với ba”
“Tốt, giờ hãy nhớ, đừng có chạy làng nghe. Con đang thực hiện một lời hứa với một người đàn ông đang hấp hối đó”
“Ba, đừng nói vậy mà, con…”
“Ý ba là vậy đó Tuấn. Tin ba đi, con đang nghĩ là đầu óc của ba có vấn đề và có gì đó sai với ba, nhưng con cần phải giữ lời hứa của mình, vì có nhiều thứ để làm khi hai cha con mình trò chuyện vào ngày mai”
“Dạ được, bất cứ điều gì ba muốn mà”
“Tốt” Ba vỗ vai tôi, sau đó nở một nụ cười tinh quái. “Giờ ba đi xuống cầu thang và xem thử mẹ con vẫn còn lanh quanh trong bộ đồ bikini đó hay không” Ba thở dài. “Phải tận hưởng trong những ngày tốt đẹp này”
Đó là một lời nhận xét đúng, nhưng nó làm tôi đau buồn quá. Khi chắc chắn là ba đã đi xuống cầu thang, tôi gục đầu xuống lan can và để cho nước mắt tuôn trào.