Câu chuyện bắt đầu ở biển…
Thật ra đó là thói quen rồi, cứ chiều chiều thì tui lại ra đây hóng mát, mà hóng mát là phụ thôi, hóng gái mới là chính. Chiều nay cũng như thường lệ, xỏ đôi dép lào rồi quần cọc áo thun ra biển. Biển Nha Trang ai cũng bảo đẹp, riêng tui nhìn chán rồi nên thấy nó như một thau nước muối khổng lồ chứa rất nhiều iot và….. bikini.
Đặt mông xuống ghế đá, tui móc gói thuốc ra châm một điếu cho tỉnh táo. Trời cũng tắt nắng, gió biển thì ùa vào ngày càng mạnh. Không biết ai sao chớ tui là tui thích gió lắm nha.
“Gió tốc váy ai
Gió lùa háng ai”
Tóm gọn lại là gió mát. Đang rung đùi tận hưởng bỗng nhiên tui nghe tiếng khóc thút thít sau lưng mình. 5h chiều làm gì có ma, trong vài giây tui quay lại xem coi cái gì đang phát ra âm thanh. Ra là 1 con nhỏ, nhưng chẵng hiểu sao nó lại ngồi đó khóc: Thất tình? Xịt lô? Xảy thai? Phá sản? – những suy nghĩ vớ vẩn lướt qua trong đầu tui.
– Củ lạc giòn tan? – tui hỏi
– Ớ ớ ông kia làm gì đấy? – 1 thằng từ đâu bay ra tay thì cầm máy ảnh.
– Con này nó khóc.
– Tụi tui đang quay phim ngắn ông ơi.
Đếu mẹ, phim ngắn con mẹ gì mà thằng quay phim đứng đâu tít mù còn con diễn viên ngồi đây khóc, chắc cái máy đó zoom tới lỗ chân lông.
– Ờ, tưởng gì.
– Này, củ lạc giòn tan là sao? – lúc này con nhỏ mới ngửa mặt lên hỏi tui, ôi xinh đáo để, mỗi tội lùn và gu của tui là gầm cao thoáng máy.
– Về mày mua của lạc chiên lên mà ăn xem giòn không?
– Ơ ông này xưng hô gì kì thế?
– Chứ chẵng phải bọn trẻ bây giờ yêu nhau toàn gọi mày tao sao?
– Nhưng tui với ông có yêu nhau đâu?
– Sao mày biết tao không yêu mày?
Con nhỏ cứng họng, tui thì chả thèm quan tâm nữa, phủi đít đứng dậy, trước khi đi tui quay lại hỏi nó 1 câu:
– Này, học sinh xxx à?
– Ơ sao biết.
– Ngực mày cho tao biết điều đó. – cái bảng tên nằm ngay ngực
– Ông vô duyên.
– Củ lạc giòn tan?
Xong rồi tui bỏ đi, trường tui học cũng là trường nhỏ học, nhưng 2 đứa học trái buổi. Nhưng tui cũng đâu quan tâm đến nó lắm, nghe bảo hoa khôi đâu dưới khối 10, hoa khôi éo gì có mét 6. Mất vui, tui xách đít lên net gần nhà, quán này được cái thân với chủ quán nợ vô tư, không có tiền trả thì trả ổng 2 ngón tay cũng được, nói chung ổng dễ chiệu. Ngồi lướt lướt facebook toan tắt đi thì thấy thông báo thằng bạn like hình con nhỏ nào hiện trên bảng tin. Nhấp vào thì ra là con nhỏ hồi chiều.
“Ồ, em yêu ảo lòi!”
Thế đéo nào lên hình lại cao như này, đảm bảo mai cam360 được trao giải nobel với danh hiệu vô địch kéo chân. Trên hình thì tui thấy nó không xinh bằng bên ngoài. Nhấp like 1 cái rồi vào làm trận CF.
Sáng hôm sau tụi dậy trễ, vội vàng đánh răng rửa mặt rồi phóng ra xe. Quái! Xe hôm nay sao rịn ga không chạy. Đệt mịa lúc này sực nhớ xe mình là xe đạp, thế éo nào tối qua nằm mơ thấy má mua cho chiếc Ex sáng nay lên xe đạp rịn ga. Thế là tui phải cong đít đạp tới trường, ôi vãi…
Đến trường thì trễ cmnr, và tui cũng đã chuẩn bị tâm lí sẽ bị lão giám thị hói chụp lại kiểm điểm.
– Làm gì đi học trễ?
– Chở bà ngoại tập tạ.
– Này, tôi không giỡn…
– Củ lạc giòn tan?
– Ra kia chống đẩy.
Nói chung là cá biệt từ lớp 6 tới giờ nên giám thị trong mắt tui không là đinh gì. Đù, sáng nay khối 10 học thể dục, các em học sinh nữ trong bộ đồ thể dục bó sát body, kiểu này hít đất bằng 3 chân cmnr.
– Ê ông kia?
– Củ lạc giòn tan?
Tui ngó mắt láo liêng tìm kiếm ai đang gọi mình, từ trong đám lớp 10 con nhỏ kì dị bước ra.
– Mày ăn cứt gì mà lùn thế?
– Tui hơi thấp thôi, ông học trường này hã?
– Mày mù hã?
– Hứ.
Nó đi vào quơ tay quơ chân, công nhận body nó ngon, khúc nào ra khúc đấy mỗi tội có 1 mét 6. Tới lượt tui chống đẩy 100 cái. Với sự trợ giúp thêm cái chân thứ 3 thì chẳng mấy chốc đã hít xong và lão giám thị cũng phải ngạc nhiên không hiểu tại sao tui lại làm được như vậy..
“Quá nhanh quá nguy hiểm..”
Tui lết xuống căn tin làm ổ bánh mì chờ cho hết tiết 2, ngồi ngồm ngoàm bánh mì một hồi thì chuông hết tiết cũng reo. Ra sân thì thấy con nhỏ đang cùng đám bạn ra về, nhìn theo cặp mông một lát rồi tui bước lên cầu thang: Mông ơi là mông…
Lớp tui thì gay nhiều gái nhiều, toàn bọn mọt sách. Riêng có 2 thằng Phong với Dũng là cá biệt giống tui.
– Ê Long lạnh cmn lùng. Làm gì giờ mới lên lớp mày? – thằng Phong hỏi
– Huyền, tối qua em hành anh dữ quá hà, nhưng mà anh thích.. – lập tức có 4 con mắt nhìn tui kiểu như “mày tin chỉ trong vài giây nữa mày không còn răng để ăn cháo không?”….. đại loại thế.
Cái Huyền là bồ thằng Phong, tui thì tui khoái đem vợ bạn ra chọc vì….. ai bảo nó có vợ. Đùa mãi thì cô giáo cũng vào lớp, ở cái tuổi 57 thì cô giáo môn Văn ngồn ngộn mỡ, cứ như là con heo đột biến gen nên am hiểu văn học ấy. Ụp mặt xuống bàn đánh giấc…
Và rồi cứ như thế cho đến chiều tui đi học thể dục và gặp lại con nhỏ, thật sự thì con nhỏ mặt đồ học sinh cũng chả có gì đặc biệt, kiểu như cái nút áo nó bung ra vì quá chật chội.
– Ông kia.
– Củ lạc giòn tan?
– Hè hè, kêu chơi?
– Đù, tên đẹp đấy.
Tui chỉ chỉ vô ngực nhỏ, ý tui là cái bảng tên ấy. Nhỏ lấy tay che lại.
– Sao ông vô duyên thế?
– Quá khen.
– Trơ trẽn.
– Cảm ơn.
– Biến thái.
– Không nói làm tới hã mày?
Dơ tay lên định ngắt nó cái bỗng nghe:
– Mi ơi xuống căn tin với Quân nha, Quân bao nước cho.
Nhìn lên lầu 1 thì thấy thằng nào ấy trông trắng trẽo đẹp trai đang gọi con nhỏ. Nhìn ngứa mắt nên tui đáp lại:
– Đệch mợ bố bao nó nước với cả bánh mì nhá.
Thằng nhỏ trố mắt kiểu như “Củ lạc giòn tan?” rồi biến mất sau lan can tần 1.
– Này ông làm gì thế?
– Mày không thấy tao vừa cứu mày à?
– Cứu con khỉ.
– Trước sau gì cũng bị thịt.
– Là sao?
– Mày ra biển uống nước cho thêm iot đi.
Xong rồi tui để nó lại rồi ra học thể dục….