– Chúc mừng… Chúc mừng con gái.
– Chúc mừng chị… Chị gái của chúng em.
Tiếng cười đùa, chúc mừng, tiếng cạn cốc va vào nhau từ nhà Hiền phát ra.
Cả nhà đang vui vẻ, hôm nay chẳng phải là sinh nhật của 1 ai trong gia đình cả.
Nhưng lại rất đặc biệt, đặc biệt là Hiền đã xin về sớm, chuẩn bị bữa ăn ngày cho cô con gái lớn.
Hoa đứa con gái lớn của cô, vừa thi đỗ đại học, điểm của nó rất cao lên được vào top đầu của trường sư phạm Hà Nội.
Hoa đã chọn cái nghề đó, đó là ước mơ của mẹ cô ngày xưa, nhưng vì nhà nghèo lên Hiền không thực hiện được.
Hoa biết tà áo dài trắng tung bay trên bục giảng nó thiêng liêng, và ý nghĩa thế nào lên cô đã chọn.
Với học sư phạm tiền không phí không mất nữa sẽ giảm được gánh nặng cho mẹ cô.
Thằng Tí đứa em của Hoa cũng đã 14 tuổi rồi, nó cũng cao lớn rồi, cũng biết giúp mẹ nhiều việc nhà.
Đặc biệt nó cũng thương Hiền nhiều lắm, nên chăm chỉ học giỏi, không ham chơi.
Hoa nhìn thằng Tí.
– Tí à, chị cũng chúc mừng em nhé, vừa rồi em cũng thi học sinh giỏi thành phố và đạt giải cao. Chị cũng muốn tặng em món quà to, nhưng…
Giọng Hoa ấp úng.
Thằng Tí nó cũng khôn ngoan và hiểu biết rồi.
Nó chỉ cười.
– Không cần quà gì đâu chị, chỉ cần chị học giỏi, nhanh ra trường, rồi đi làm nuôi em và em Hồng học đại học là em vui nhất rồi.
3 Đứa cười vui, chúng nó nhìn sang mẹ nó. Hiền cũng đang nở nụ cười, nhưng trong mắt mẹ nó đang chảy ra dòng nước mắt.
Hoa đứng lên, gần mẹ.
– Mẹ sao vậy, mẹ đau ở đâu à.
Hiền vẫn khóc, nhưng cô lắc đầu.
– Không… Không mẹ không sao. Mẹ hạnh phúc vì bọn con đều ngoan và học giỏi… Mẹ… mẹ… Vui lắm.
Hiền ngả đầu vào người đứa con gái lớn, nó cũng đang đỏ mắt lên.
Hoa nhìn mẹ và 2 đứa em còn dại.
– Tí à, từ giờ tới tết này, mẹ sẽ mua cho con 1 chiếc điện thoại để con học hành tốt hơn. Hoa à, con dùng tạm cái điện thoại cũ 1 chút thời gian nữa nhé, rồi mẹ sẽ mua cái mới cho con sau.
Hiền nói, không sẽ tiếng vì cô đang thút thít khóc.
– Không cần mẹ ơi. Mẹ vất vả rồi, giờ mẹ no cho 2 em đi. Con lên Hà Nội ổn định việc học rồi con sẽ đi làm thêm giúp đỡ mẹ…
Hai mẹ con lại ôm chặt nhau hơn, nước mắt lại cứ thế chảy ra.
Thế là thằng Tí và con Hồng cũng lao vào ôm chặt mẹ và chị nó.
Cả nhà òa lên khóc, giọt nước mắt của hạnh phúc, của ước mơ, của tình yêu thương gia đình.
Hoa đã lên nhập trường, gia đình giờ chỉ còn 3 người.
Vốn đã rất ít niềm vui, nhà lúc nào cũng vắng vẻ, giờ Hoa đi rồi tất cả lại vắng vẻ hơn.
Hiền nằm mãi mà không ngủ được, cô đang nhớ con gái, đã chục ngày rồi nó đi học xa.
Bao nhiêu điều muốn biết, con gái giờ như thế nào, đã ổn định cuộc sống chưa, hay đã quen bạn quen chỗ ở chưa… Dù cô có gọi cho nó mỗi ngày, nhưng tình yêu của mẹ dành cho con không thể nói vài câu qua điện thoại được…
Rồi chuyện mua điện thoại cho thằng Tí nữa chứ, mình đã hứa với nó tới tết, nhưng cô vẫn muốn mua sớm cho nó 1 chút, để nó học hành.
Thế là Hiền đã nghĩ ra phương án rồi.
Tối nay Hiền về muộn hơn mọi khi, 7 giờ tối cô mới về, vào trong nhà thấy mâm cơm đã được dọn ra, nhà cửa sạch sẽ, chỉ thấy trong buồng 2 sáng đèn, anh em thằng Tí đang học bài.
– Mẹ… Mẹ đã về. Sao hôm nay mẹ về muộn vậy…
Con Hồng bước ra, ôm lấy mẹ. Thằng Tí cũng chạy theo.
– Con chào mẹ, mẹ vất vả quá.
Ôm 2 đứa con vào lòng, Hiền hạnh phúc biết bao, giờ Hiền chỉ có 3 đứa con làm niềm vui và là động lực cho cô sống tiếp.
Hiền thấy mắt cay cay, cô nghĩ lại về cuộc đời mình.
Cuộc đời không như là mơ ước.
Hiền sinh ra trong một gia đình nông dân bình thường, tuy bố mẹ nghèo nhưng Hiền luôn chăm ngoan, học hành.
Nhưng chỉ vì chót yêu anh bạn cùng thôn, hai đứa học chung một lớp, đi học cùng nhau bao nhiêu năm, rồi họ sinh ra tình cảm, từ tình bạn bè chuyển sang tình yêu đôi lứa.
Bố mẹ của Hiền mới đầu cũng chỉ tưởng 2 đứa là bạn bè bình thường, khi thấy 2 đứa càng ngày càng lớn, càng thân mức bình thường, khi phát hiện ra thì họ chính thức yêu nhau sâu đậm mất rồi.
Bố mẹ Hiền phản đối cực liệt lắm, vì 2 đứa có họ với nhau, tuy không gần lắm đâu, nhưng dân quê mà, rất quan trọng là mặt mũi.
Hiền đã khóc rất nhiều, xin bố mẹ rất nhiều nhưng chỉ có 1 câu trả lời.
– Một là mày bỏ nó, thì có bố mẹ.
– Hai là mày đi khỏi làng với nó.
Hiền cũng suy nghĩ rất nhiều, đau khổ rất nhiều, cũng vì tình yêu mà chàng trai nghèo dành cho mình, cô quyết định nghe theo tiếng gọi của tình yêu.
Hiền bỏ nhà theo người yêu biệt sứ.
Thế là cuộc đời của Hiền bắt đầu sang trang mới, 18 tuổi cô có bầu theo người yêu không cưới xin gì đi sang vùng đất mới.
Vùng quê này ở 1 tỉnh trung du miền núi phía bắc, chỉ có những cánh rừng bạt ngàn và những ngọn núi cao…
Vợ chồng Hiền cũng yêu thương nhau hết mực, dù nghèo nhưng tình yêu đã giúp 2 người vượt lên số phận.
Và con Hoa được sinh ra như vậy đó, trong căn nhà nhỏ mới dựng, tiếng trẻ con khóc, tiếng à ơi vang khắp khu xóm nhỏ…
Chồng của Hiền cũng biết vợ yêu mình và hy sinh hạnh phúc của mình cho gia đình, anh đã cố gắng làm việc chăm chỉ, anh cố gắng làm các công việc, vào rừng kiếm thêm đồ, rồi thằng Tí và con Hồng cũng ra đời theo sự vất vả đó.
Lúc con Hồng được 5 tuổi là lúc chồng của Hiền không còn nữa.
Qua bao năm bị bào mòn sức khỏe để làm việc, chồng của Hiền chỉ 1 cơn bạo bệnh mà qua đời.
Hiền như không còn muốn sống, người cô yêu thương không còn nữa.
Ở cái xứ này, người thân cũng trả có, chỉ có vài người ở chung xóm mà thôi.
Nhìn 3 đứa con dại mà lòng Hiền đau như cắt. Nuốt nước mắt vào trong Hiền cố gắng mạnh mẽ để các con noi theo mình.
Hiền chuyển nhà xuống khu thị trấn của tỉnh, nơi điều kiện học hành của các con cũng tốt hơn, Hiền tính rồi chỉ có học và học mới có thể thoát nghèo mà thôi.
Từ hồi xuống chỗ ở mới, Hiền cũng làm đủ nghề, phụ bán hàng, hay giúp việc, dọn nhà… Chỉ để kiếm thật nhiều tiền cho các con ăn học.
Bẵng đi 1 thời gian, cuộc sống thì vẫn vậy, nhưng Hiền không còn vất vả lắm, vì cái Hoa và thằng Tí cũng đã lớn rồi, chúng rất ngoan và nghe lời, nó chăm sóc cái Hồng tốt lắm.
Nhìn các con lớn khôn, Hiền vừa tự hào, vừa hạnh phúc…
– Mẹ… Mẹ ăn cơm đi, mẹ nghĩ gì vậy.
Hiền giật mình khi thằng Tí gọi.
– Ừ… Mẹ nhớ chuyện xưa thôi mà. Tí con cầm cái túi xách của mẹ ra đây giúp mẹ.
– Dạ…
Thằng Tí ngoan ngoãn chạy đi, nó đưa cho Hiền chiếc túi xách đã bạc màu.
Hiền mở túi xách, cô lấy ra 1 cái hộp, miệng tươi cười.
“Tèn ten tèn ten…”
Thằng Tí và cái Hồng mắt sáng lên, miệng kêu to.
– Điện thoại… Ôi điện thoại…
Thằng Tí không nhịn được nó gào to…
– Mẹ… Mẹ mua cho con sao…
Hiền cười gật đầu.
– Ừ… Mẹ hứa là mua điện thoại cho con học rồi mà.
Thằng Tí lao vào lòng mẹ.
– Con cảm ơn mẹ, mẹ thật tuyệt vời…
Hiền xoa đầu thằng con trai ngoan ngoãn, con Hồng cũng cười rất tươi.
– Anh Tí, anh khi nào không dùng điện thoại thì cho em mượn chút nha.
Thằng Tí nhìn em nó.
– Ừ… Đã bao giờ anh không nhường em cái gì chưa, anh em mình dùng chung.
Hiền thấy ấm lòng khi 2 đứa con đều biết nghĩ cho nhau.
Dù vất vả như nào, nhưng khi các con ngoan ngoãn, nghe lời thì bố mẹ nào cũng vui, cũng bớt mệt, bớt sầu…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Tí tại nguồn:
Từ hôm thằng Tí nó có cái điện thoại, nó đam mê học lắm, nó vào mạng xem các bài tập khó, xem bộ đề thi vào cấp 3.
Nó năm nay cũng học lớp 8 rồi, nó tự đặt mục tiêu cho mình là phải cố gắng, để đền đáp lại sự vất vả của mẹ.
Hiền mấy bữa nay khó ngủ vô cùng, cô ngủ chập chờn lắm, đang ngủ thì lại tỉnh dậy, rồi rất lâu sau mới ngủ tiếp được.
Hiền lo cho con Hoa học ở trên Hà Nội, cái gì cũng bỡ ngỡ, lạ lẫm, toàn bạn mới, rồi cuộc sống ở ký túc xá có tốt không.
Bao câu hỏi trong đầu Hiền, Hiền muốn lên trên đó 1 chuyến lắm, nhưng còn bao chuyện phải băn khoăn, phải trăn trở…
Biết là 1 tháng nay 2 mẹ con vẫn gọi điện nói chuyện với nhau, cái Hoa cứ nói là con sống tốt, không có chuyện gì đáng lo cả, bạn bè nó sống tốt lắm, nhưng tình thương của người mẹ dành cho con không bao giờ có thể vì những câu nói vậy mà Hiền nhẹ lòng. Lên Hiền mới như vậy.
Rồi chuyện cuộc sống gia đình nữa chứ, tiền học của các con, tiền trả điện thoại, làm Hiền càng dối.
Cũng may dạo này Hiền bán hàng quần áo cho 1 bà chủ, bà ấy khi nghe về hoàn cảnh của Hiền, bà rất thương cảm, rồi với tính cách chăm chỉ và thật thà của Hiền, bà chủ thương Hiền lắm.
Bà cũng thỉnh thoảng cho quần áo lỗi mốt cho bọn trẻ con, cũng trả tiền công cao hơn lúc bình thường, Hiền biết đó là tình yêu thương của bà chủ dành cho mình.
Biết Hiền đang cố gắng kiếm tiền vì con cái, vì gia đình nhỏ của mình. Bà chủ đã xin cho Hiền làm công việc nhập hàng cho các chủ hàng trong chợ, thế lên từ bữa con Hoa đi học Hiền đều đi từ hơn 4 giờ sáng.
Biết vất vả nhưng biết sao được bây giờ, Hiền chỉ nhìn thấy bọn trẻ ngoan là niềm vui là động lực mà thôi.
Từ bữa Hiền đi làm sớm, con Hồng sợ ma, lên Hiền đành bảo nó ngủ với thằng Tí.
Chứ nó còn nhỏ, Hiền đi sớm lên cô cũng không yên tâm.
Học bài xong là 2 anh em thằng Tí đi ngủ. Hiền cũng không phải lo lắng cho 2 đứa nhiều.
Thằng Tí có cái điện thoại cảm ứng nó thích lắm, mẹ nó còn mua cho 1 cái sim 4g, tha hồ vào mạng tra bài tập, nó đam mê học hơn trước.
Con Hồng cũng thấy vậy học anh Tí lên mạng học những chương trình ôn tập cuối kỳ.
Thời gian cứ thế trôi đi đã hơn 2 tháng kể từ ngày thằng Tí có điện thoại, nó cũng như bao đứa học trò mới lớn, có điện thoại là tìm tòi những thứ chưa biết.
Nó cũng chả hiểu nó nữa, bước sang năm học này nó cao lớn hơn trước, có chút nở nang ở ngực, có ria mép và đặc biệt chim nó đang mọc lún phún lông ở trên mu.
Thằng Tí biết nó đang vào tuổi dậy thì rồi, bao nhiêu sự đổi thay trong cơ thể nó đang lộ ra.
Hôm bữa đi học thêm, chờ cô giáo đến, thì mấy thằng con trai trong lớp đang tụ tập ở bàn cuối gần bàn của nó.
Thằng Tí cũng trả chú ý xem chúng nó nói chuyện gì, nhưng vô tình những câu nói lại vọng vào tai nó.
– Mày đọc chưa, hay vãi lồn nhỉ… Haha…
– Địt mẹ, hôm qua mãi tao mới vào được, đọc truyện mà cửng hết cả chim…
Lại có tiếng ồn ào, cười nói nữa.
– À, hôm qua tao đọc xong truyện Cô giáo Thảo rồi, tao đang đọc truyện Vắng chồng, ôi chị Hà Anh thật tuyệt.
– Tao đọc được 2 phần mà phọt mẹ nó ra rồi.
– Haha… Tao cũng thế, đọc truyện mà nứng đéo chịu được…
Thằng Tí nghe tới đây nó đã hiểu mấy đứa bạn đang bàn về truyện sex, cái mà từ trước tới giờ nó không bao giờ để ý, nhưng hôm nay nghe chúng bạn nói, tự nhiên chim nó lại cửng lên…
Thằng Tí thấy mình chẳng còn tập trung vào bài nữa, đầu óc nó giờ đang nghe mấy thằng bạn nói chuyện.
– À… Chúng mày vào trang nào đọc truyện thế, điện thoại cùi bắp của tao có vào được không.
1 thằng trong nhóm nói, rồi đưa cái điện thoại Samsung cũ ra.
– Cái này vào được, để tao vào cho mày đọc nhé…
– Đừng… Đừng… Ở đây không có mạng, để về tao bắp Wi – Fi.
– Ừ… Đưa giấy đây tao viết cho mày vào nhé.
Thằng Tí vểnh cái tai để nghe, nó như cũng muốn khám phá gì đó rồi.
– Mày vào trang web rồi gõ truyenheo.net là được, thế là cả thế giới truyện cho mày chọn.
Thằng Tí cũng vừa ghi nhớ trong đầu rồi.
Thằng Tí mơ mơ màng màng, nó chẳng nghĩ gì đến bài vở cả, nó chỉ mong sao giờ học kết thúc thật nhanh, để nó vào…
Lao vào nhà, thấy con Hồng đang nấu cơm, thằng Tí lấy cái điện thoại vào trang web, những dòng chữ trên truyenheo.net làm Tí như bị cuốn vào đó.
– Anh Tí, anh Tí… Anh làm gì lâu vậy, ra ăn cơm đi…
Thằng Tí giật mình, tí thì nó bị rơi cái điện thoại…
– Ừ… Ra đây… Ra đây…
Thằng tí, vội tắt cái điện thoại, nó cởi bộ quần áo đi học ra, rồi mặc quần đùi áo phông ra ăn cơm.
Hai anh em lại chuyện trò vui vẻ, bữa cơm hôm nay thằng Tí nó ăn rất ngon miệng.
Học bài buổi tối xong, thằng Tí lại cầm cái điện thoại, nhưng hôm nay nó chẳng học cái gì cả mà nó vào trang truyenheo.net, đập vào mắt nó là cả 1 thế giới truyện cho nó chọn, thằng Tí chẳng biết chọn truyện nào cả, nhưng nó nhớ ra cái truyện Cô giáo Thảo, mà bọn bạn nó khen rất hay.
Nó kích tìm và đọc, thằng Tí như không tin được, truyện gì mà hay vậy, mới đọc mấy phần đầu mà cặc nó cương cứng hết rồi, nó thấy khó chịu ở chim mình quá.
Tí chăm chú đọc, mặc kệ con Hồng đang chăm chú làm bài tập ở bên.
Từ tối hôm đó, thằng Tí nó thường học bài rất nhanh, nó dành thời gian để đọc truyện sex, đọc truyện thì con Hồng không để ý, nhưng nếu xem phim sex thì nó sợ con Hồng biết.
Thằng Tí nằm trên giường, nó đã cất cái điện thoại đi rồi, nhưng chim nó vẫn còn cửng tếu, nó sợ cái Hồng biết, nó lấy cái chăn mỏng, đắp lên người che chim nó.
Con Hồng dạo này chăm học lạ thường, nó đang cố gắng học để có kết quả tốt, rồi mẹ nó sẽ mua điện thoại cho nó dùng, nó lấy đấy là mục đích phấn đấu của mình.
Đúng là chưa đọc truyện sex thì không sao, nhưng đọc rồi thì nó ngấm, nó lôi cuốn vô cùng, thằng Tí ngồi học, nó nhìn cô chủ nhiệm nó, nó lại như nhớ tới cô giáo Thảo trong truyện mà nó đã đọc, nó ước mơ có 1 lần nó nhìn thấy cái lồn thật sự ngoài đời, nó nhìn cặp vú cô giáo nó mà nó tưởng tượng, sau lớp vải áo sơ mi kia, sau lớp áo vú, vú cô sẽ như thế nào.
Chim nó lại cửng tếu rồi, cũng may dạo này Hiền đã mua quần sịp cho nó, không chắc xấu hổ chết mất.
Giờ Tí cũng không còn đọc truyện nữa rồi, nó đã xem phim sex, xem phim thì càng kích thích vô cùng, nó đã không còn kìm hãm được nữa, nó đã không dám cho tay xuống nghịch cặc mình, nhưng cặc nó cứ giật giật rồi xuất tinh ra quần.
Tí sợ quá, sau cơn sướng đầu tiên của mình, nó lại lo không biết phải giải thích thế nào nếu mình đi thay quần mà con Hồng biết, nó hỏi thì phải trả lời làm sao.
Nó đang chưa biết sao, thì con Hồng tắt đèn học rồi đi ngủ.
– Anh Tí…
– Hả… Ngủ rồi à…
– Vâng em học xong rồi, anh cho em mượn điện thoại chút, em xem cái bài học ngày mai.
Thằng Tí giật mình, khi con Hồng kêu mượn điện thoại.
Nó vội thoát trang sex, rồi đưa cho cái Hồng.
Nằm bên cái Hồng, thằng Tí mấy hôm nay lạ lắm, nó thấy không giống như dạo xưa tí nào.
Từ hồi nó biết đến sex, thì nó nhìn cái Hồng như 1 đứa con gái, như mấy đứa con gái lớp nó vậy.
Chẳng còn tí trong sáng như hồi trước nữa.
Tí nhìn Hồng khuôn mặt xinh xắn, đang đăm chiêu nghe cô giáo giảng bài, cái áo phông cổ hơi rộng làm lộ ra cái cổ áo trắng ngần, Tí giật mình…
Sao con Hồng mặc áo ngực rồi à, sao mình không để ý nhỉ.
Tí nhớ lúc trước nó chưa mặc gì mà.
Cái Hồng buồn ngủ, nó đánh rơi cái điện thoại xuống giường, rồi ngủ mất.
Thằng Tí thấy em nó đã ngủ, nó lấy điện thoại cất đi, rồi Tí bước xuống giường, lấy cái quần đùi khác.
Nó mở nhẹ cái cửa, phòng mẹ nó cũng đã tắt đèn rồi, nó bước ra nhà tắm.
Thằng tí tụt cái quần đùi của mình ra, con cặc nó vẫn còn ướt vì chút tinh dịch nó vừa xuất ra, cái quần đùi bị ướt 1 đám, Tí cười 1 mình, tinh dịch xuất ra nó như này sao…
Đúng như trong truyện nói, xuất xong sướng như ở trên mây nhỉ.
Tí múc gáo nước rửa chim mình sạch sẽ, rồi nó mặc quần cái quần đùi mới vào, nó định vứt cái quần bẩn vào chậu rồi đi ngủ.
Nhưng mắt thằng tí đã sáng lên, nó nhìn xuống cái đống quần áo đang ở dưới chậu.
Tim tí đập nhanh dần, mồm nó lắp bắp.
– Cái gì… Cái gì… thế này…