Về quê – Drop

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Chuyện xảy ra cũng lâu lắm rồi, lúc đó tâm trạng của tôi thật thoải mái vì mới hoàn tất xong kỳ thi tốt nghiệp PTTH và thi đại học. Kỳ thi đại học tôi làm bài cũng khá, nhưng điều làm tôi vui nhất là … sự may mắn, may mắn đến mức khó tin: hôm thi môn Lý tôi ôn trúng tủ cả 5 câu lý thuyết.

Đang mải mê suy nghĩ thì nghe tiếng mẹ tôi gõ của phòng:

– Kiên ạ, chuẩn bị đồ đạc xong chưa con, xe chuẩn bị đến đón rồi đó nhé.

Tôi vội trả lời ngay:

– Dạ xong hết rồi mẹ

Ngày xưa, gia đình tôi sống cùng ông bà nội, nhưng do cuộc sống nơi miền quê Kiên Giang hối đó khó khăn quá, nên bố mẹ tôi đã khăn gói lên Sài Gòn tìm chỗ định cư khi tôi mới hơn 1 tuổi (mẹ tôi kể vậy). Chỉ một lát nữa thôi, tôi lên xe về quê thăm nội. Thật ra, chuyện về thăm nội không phải chủ ý ban đầu của tôi. Hồi con học lóp 12, lúc đó khoảng tháng 3, lớp học tụi tôi bàn nhau sau khi thi tốt nghiệp và đại học xong, lớp sẽ tổ chức 1 chuyến du lịch dài ngày, coi như kỷ niệm cuối chúng tôi còn học bên nhau. Nhưng khi bàn bạc, lớp tôi không thể thống nhất được thời gian, do lúc đó có đứa thì chỉ thi đại học (tháng 7), có đứa thi vào cao đẳng (tháng 8), thậm chí là thi trung cấp nghề vào gần cuối tháng 8 nữa, nên chúng tôi đành gác lại chuyện du lịch, và thống nhất với nhau thi cử là chuyện hệ trọng cho tương lai, và nên tập trung cho việc thi đại học, chuyện đi chơi sẽ thống nhất đi vào cuối tháng 7 năm sau, đứa nào không đậu đại học năm nay và thi sau tháng 7 năm sau thì ở nhà, ráng mà chịu.

Bố tôi thấy thôi không đi du lịch nên bảo:
– Thi xong con không đi du lịch với lớp thì tranh thủ về quê thăm nội con đi, mấy năm rồi con không về

Tôi “dạ” đồng ý, vả lại tôi cũng muốn về quê ít hôm, hít thở cái không khí trong lành và yên tĩnh của miền quê sông nước, coi như 1 chuyến đi đổi gió, và thăm nội ngoại.

Tôi ôm giỏ đồ xuống nhà để chờ xe đến, lúc này đã hơn 9 giờ tối. Tôi đi xe dịch vụ, xe đến đón tận nhà và chạy một mạch về Kiên Giang luôn.

Bạn đang đọc truyện Về quê – Drop tại nguồn:

Đến Kiên Giang, lúc này trời con khá sớm, tôi nhìn đồng hồ thì mới 4 giờ sáng. Trước khi đi tôi đã gọi điện cho thằng Long em họ tôi, Long là đứa con lớn của cậu tôi, dặn nó ra đầu kênh đón tôi sáng nay. Tôi xuống xe và tìm quán café cóc nào đó, tính làm ly café và ngồi đợi nó. Nhưng vừa xuống xe tôi đã nghe tiếng gọi:
– Anh Kiên.

Tôi lên xe nó, vậy là 2 anh em chạy vô nhà ngoại luôn. Nhà ngoại và nội tôi năm sâu bên 1 con kênh nhỏ, chạy dọc theo con kênh khoảng 7 hay 8km là đến, nhà ngoại cách nhà nội khoảng 2 km, về đến nơi tôi vào giường thằng em nghỉ luôn, không hẳn là ngủ mà cái chính là… tránh muỗi.

Bạn đang đọc truyện Về quê – Drop tại nguồn:

6 giờ sáng, tôi chui ra khỏi mùng, mợ và ngoại đã dậy, tôi chào ngoại rồi hỏi thăm sức khỏe, sau đó mang ít bánh kẹo cho tụi nhỏ nhà mợ, biếu bà ngoại 1 kg giò lụa và mẹ tôi đã chuẩn bị để tôi mang về biếu. Ngoại tôi sống với cậu kế mẹ tôi, ngoại chỉ có 2 người con là mẹ tôi và cậu, cậu đã ra đồng từ sớm nên tôi không gặp cậu.

Cậu có 3 thằng con trai, đứa lớn nhất là Long khi sáng chở tôi từ ngoài đầu kênh về, nó mới học xong lớp 9, đứa tiếp theo tên Dũng, chuẩn bị lên lớp 7 và thằng út mới chỉ 5 tuổi. Tôi ăn cơm sáng qua loa nhà ngoại xong khăn gói vô nhà nội, tôi sẽ ở nhà nội mấy ngày dưới quê. Nội chỉ sống có 1 mình, nội có 2 người con trai là ba tôi và chú tôi, cả 2 đều sống trên Sài Gòn, ba tôi và chú muốn nội lên Sài Gòn ở cùng con cháu, nhưng nội nhất định không chịu. Về sau tôi mới hiểu không phải nội không thương con cháu, mà cuộc sống trên Sài Gòn ngột ngạt và tù túng quá, nội không chịu được.

Bạn đang đọc truyện Về quê – Drop tại nguồn:

Ăn sáng xong tôi mượn chiếc xe đạp của thằng Dũng vô nhà nội, tôi hẹn tụi nó cơm trưa xong tôi ra chơi với tụi nó. Đến nhà nội, thấy của khép hờ, tôi gọi nhưng không thấy nội trả lời, tôi không vội vào mà ra đứng nhìn ngắm cảnh vật xung quanh, trước mặt tôi là con kênh chạy dài, thi thoảng có con đò chạy ngang với những tiếng rao, hơi nước dưới kênh mát lạnh, không khí buổi sáng nơi miền quê thật trong lành và bình yên, mặt trời đã ló dạng khỏi bụi tre. Tôi đang mải mê nhìn ngắm, thì tôi nghe tiếng nội gọi:

– Thằng Kiên đó hả?

Tôi qua lại thấy nội, dạ một tiếng và cùng nội vào nhà. Thì ra khi nãy tôi gọi nội không nghe vì nội chơi bên nhà hàng xóm, nhà kế bên. Ở đây nhà cửa thưa thớt chứ không như trên Sài Gòn, hai ba chục mét mới có 1 căn nhà, và khoảng giữa đó thường là cái ao, hay khu vườn nhỏ trồng rau quả. Bà nội tôi còn khá khỏe mạnh, mấy năm không gặp nội, trông nội càng phúc hậu hơn.

Tôi chuyện trò cùng nội vài câu, mang mấy món quà biếu mẹ tôi đã chuẩn bị sẵn biếu nội, tôi kể chuyện thi cử của tôi, gia đình tôi. Sau đó nội bảo tôi đi nghỉ, nội đi thăm 1 bà xóm trên rồi về nấu cơm trưa cho tôi.

Tôi mang cái túi xách đựng đồ đặt lên giường, giường tôi nằm được làm bằng tre, kê ngay vách tường có cái cửa sổ nhỏ nhìn ra sân sau, cửa sổ bằng gỗ đã tương đối cũ, sát cuối gian nhà nội, kế bên giường là cánh cửa dẫn ra gian nhà bên, và sân sau. Gọi là nhà chứ thật ra nó khá thấp và chẳng có gì, lợp mái lá, chỗ này thường là nơi chứa lúa sau khi thu hoạch của nội tôi. Nhà nội chỉ có 1 mình, vậy mà nhà cửa tươm tất gọn gàng đâu ra đó. Phía bên kia, ngược lại với gian nhà chứa thóc này là giàn dâu leo nội trồng mướp và bầu.

Bạn đang đọc truyện Về quê – Drop tại nguồn:

Dạo quanh nhà nội rồi cũng hết, lên lên giường, lôi tập chuyện trinh thám TKKG ra, chọn ngẫu nhiên 1 cuốn để đọc, tôi chọn thế vì thật ra tập truyện trinh thám tuổi học trò này tôi đã đọc rồi, về quê tôi mang theo để đọc trong lúc rảnh rỗi giết thời gian mà thôi. Đọc một lúc tôi ngủ khi nào không hay, có lẽ do chuyến xe đêm qua tôi ngủ không ngon giấc, nên đọc vài trang truyện là buồn ngủ, cho đến lúc nội kêu tôi dậy ăn trưa.

Sau bữa trưa, tôi chào nội và xin phép ra ngoại chơi, như đã hứa với tụi nó hồi sáng. Hai thằng em họ tôi đã chuẩn bị sẵn đồ nghề cho buổi mò cua bắt ốc ngoài ruộng, thùng nước tưới, cây khèo cua, vợt cá. Chúng tôi kết thúc chuyến ra quân đầu tiên với 1 thùng đầy cua, không có con cá nào.

Sau bữa ăn tối nhà ngoại, dĩ nhiên là có thêm món cua luộc mà chúng tôi đã bắt hồi chiều, tôi đạp xe về nhà nội, lịch trình cho cuối ngày ngoài chuyện đi tắm và leo lên giường ngủ và chẳng có gì hơn.

Phòng tắm nhà nội khá gần với cái giường tôi ngủ. Năm ngoái, nội sau 1 lần bị vấp té đêm khuya, ba tôi quyết định xây cho nội phòng tắm hẳn hoi: không có gì đặc biệt, nó cũng như bao phòng tắm khác: gương, giá treo quần áo, xà phòng, bồn vệ sinh. Cậu tôi là người xây nó, bởi 1 lẽ đơn giản: bố tôi không có thời gian và … không phải thợ xây.

Miền quê người ta ăn tối khá sớm, khoảng 5 giờ chiều là ăn tối và đi ngủ lúc … 6 giờ tối, nguyên nhân chính do ở quê khá nhiều muỗi, không đi ngủ sớm thì chỉ tổ làm tiệc cho muỗi xơi. Nhà nội cũng có cái tivi nhỏ, nhưng nội ngủ rồi, tôi không mở được, vì làm phiền giấc ngủ của nội. Tắm xong tôi chui vào giường ngay, nội đã giăng sẵn mùng cho tôi, tôi lại mang mấy cuốn truyện TKKG ra đọc, đọc để buồn ngủ. Tôi đọc 1 vèo hết 1 tập truyện, nhìn đồng hồ mới hơn 8 giờ tối mà mới chỉ hơi buồn ngủ. Ở Sài Gòn giờ này tôi không học bài thì cũng coi tivi chứ đâu có ngủ sớm như thế. Tôi nhắm mắt đợi cơn buồn ngủ, và cũng chỉ ngủ được lim dim.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *